Trọng Sinh Thành Nhân Vật Game Tại Dị Giới

Chương 78: Vận Động Nhẹ



Cảm ơn bạn HùngNguyễn, slidernnh, 0988901994 đã ủng hộ tlt và KP cho truyện!!

----

Thành phố Sa Ưng nằm lọt bên trong một thung lũng ốc đảo ở giữa Tháp Qua Nhĩ sa mạc, ba phía được bao bọc bởi núi đá lớn như một tường chắn tự nhiên bảo vệ nơi này.

Là điểm tiếp tế duy nhất trên tuyến đường giao thương dài 10000 dặm, nơi đây tập trung một lượng lớn các thương đoàn và những người muốn đi đến đế quốc khác.

Thông thường, ở Sa Ưng thành luôn là một cảnh tượng náo nhiệt với người đến người đi tấp nập thì hôm nay, một bầu không khí u ám đang bao trùm nơi này.

Vài giờ trước, Lâm Minh đã cử một Ảnh Ma đi điều tra về tình hình của lũ Sa Long, và kết quả là số lượng hoàn toàn khác so với những gì mà Yio đã kể.

Tám vạn con từ cấp 1 đến cấp 8 đều có, thậm chí còn có một con Sa Long Vương đã đột phá đến 9 tương đương với một Thánh cấp của nhân loại.

Ngoài ra, còn có sự tham dự của Thiết Sa Nghĩ ( kiến), một tộc đàn bá chủ khác nơi sa mạc này, và số lượng chúng lên đến 25 vạn.

Tính đến tốc độ di chuyển của toàn bộ đại quân, thì nhóm tiên phong trên ngũ cấp của chúng sẽ đến trong một giờ nữa.

Và sẽ không có gì bất ngờ khi thành phố này sẽ bị thất thủ và hủy diệt hoàn toàn nếu...không có Lâm Minh!!

Nhưng người dân nơi đây hoàn toàn không hề biết về việc đó, và chẳng có gì lạ khi tin tức được lan toả đi thì sự hỗn loạn đã được khơi mào, kẻ thì trốn trong nhà mình run rẩy trong khi số còn lại thì bắt đầu cướp bóc hiếp dâm khắp nơi.

Dĩ nhiên, tám phần trong số chúng đều bị quân binh của toà thành diệt sát, số còn lại thì bị ném vào trong tù đợi qua đại hoạ lần này rồi xét xử sau.

Cũng thật may khi các binh lính ở đây vẫn còn giữ được sự bình tĩnh để thực hiện nhiệm vụ của mình những lúc thế này, sự tín nhiệm và trung tâm của họ với Yio xem ra cũng rất là to lớn.

Mà, đối với việc này Lâm Minh hoàn toàn chẳng quan tâm, thoải mái dắt theo Thanh Lân đi dạo khắp nơi, đôi khi gặp phải một vài kẻ không có mắt thì hắn cũng không ngại mà làm cho đối phương bốc hơi vĩnh viễn khỏi thế giới.

------- ☜(˚▽˚)☞-----------

Mặt trời leo lên đến đỉnh đầu, nhiệt độ khắp Tháp Qua Nhĩ sa mạc cũng đạt đến đỉnh điểm 150°C, đủ để luộc chín một quả trứng trong năm phút.

Toàn bộ quân binh của Sa Ưng thành cầm lấy vũ khí dàn trận ở lối vào duy nhất, mặt mũi ai nấy đều có một nét sầu lo nhàn nhạt nhưng ánh mắt lại tràn đầy quyết tâm tử chiến.

Lâm Minh đứng trên đỉnh của lâu đài mà nhìn xuống, trước tiên là quan sát nét mặt của các binh sĩ rồi quay sang nhìn vào một khoảng không xa xăm.

Năm đó, dưới trướng của Thiên Ma cũng có một đội quân thế này, cho dù phải đứng ra chiến đấu với kẻ địch đông hơn gấp ngàn lần cũng không hề lùi bước, tử chiến đến giọt máu cuối cùng.

Nhưng, binh bại như núi đổ, xác đỏ chất đầy cả một đại lục!!!

" Chủ nhân, ngài sao vậy?"

Vẫn như thường lệ, Tiểu Y dắt tay Thanh Lân đứng sau lưng Lâm Minh, chỉ khác là lần này bên cạnh họ còn có thêm một cô thành chủ xinh đẹp nữa.

Lâm Minh lắc đầu, sau đó đạp không rời đi, chỉ để lại một câu nói quanh quẩn trong không gian với Yio.

" Chuyện này mình ta sẽ giải quyết, bảo binh lính của cô đứng nhìn là được rồi! Xía vào mà chết là tôi sẽ không chịu trách nhiệm!!"

" Vâng "

Yio gật đầu, sau đó lấy ra một tấm truyền âm lệnh bài rồi bắt đầu ban bố mệnh lệnh cho người đứng đầu quân đội.

" Đến rồi!!"

Tiểu Y ngước mắt nhìn về phía xa, sau đó than nhẹ một tiếng rồi dắt Thanh Lân quay vào bên trong lâu đài, Lâm Minh không muốn cô bé thấy một màn máu tanh mà hắn sắp trình diễn

Ở phía xa...

Một đàn Sa Long đông đảo di chuyển với tốc độ cao tạo nên khói bụi mịt mù, bên cạnh chúng là cả rừng Thiết Sa Nghĩ, tổng số lượng lên đến gần ba vạn.

" Haizzz, đúng lúc lắm!! Thân thể này lâu không hoạt động đã rỉ sét cả rồi! Hi vọng các ngươi sẽ chịu được lâu một chút "!

Khởi động với một cú đấm nhẹ tạo ra cuồng phong quét mạnh về trước, Lâm Minh lấy từ trong balo ra một thanh katana màu đỏ rồi nhanh nhẹn rút ra khỏi vỏ

Một chân hơi bước lên trước một bước, Lâm Minh hất nhẹ thanh Thánh Kiếm Murama trong tay lên rồi cầm ngược lấy cán kiếm, đầu hắn cúi thấp xuống hoành kiếm trước người, ma lực trong người theo một bí pháp đặc biệt chuyển hoá thành đấu khí cuồn cuộn chảy vào lưỡi kiếm khiến nó phát sáng lên ánh tím nhàn nhạt.

" Thiên giai đấu kỹ: Đoạn Không "

Âm thanh Lâm Minh lạnh lùng vang lên, sau đó chỉ nghe " xoẹt " một tiếng lập tức một đường kiếm khí mỏng như sợi chỉ màu tím bắn phá mà ra, không gian ở trước nó như một miếng đậu hủ mỏng ầm ầm sụp đổ, tạo ra một khu vực phong bạo chết chóc.

Không có tiếng kêu la, cũng không có máu thịt vương vãi, một vạn con Sa Long và Thiết Sa nghĩ đi đầu thân hình bị chẻ đôi ra rồi bị không gian sụp đổ nuốt chửng, hoàn toàn biến mất trên thế giới.

Những con ở xung quanh kinh hồn táng đảm chạy dạt ra hai bên, im thin thít mà chết lặng nhìn khu vực tử vong đang dần dần thu nhỏ lại rồi biến mất.

Cho dù vậy, cũng chẳng còn con nào dám tiến lên, và mặc cho lũ cao tầng đằng sau liên tục mắng chửi cũng chẳng xi nhê gì.

Ánh sáng bên trên Murama lúc này mới giảm bớt lại, Lâm Minh nhếch mép cười lạnh vung vẩy nó hai cái rồi nhìn về đại quân ma thú cách mình hơn mười dặm.

" Không đến à, vậy ta đến đấy!! Hắc "

Bùm!!

Tụ lực xuống đôi chân, sau đó bật mạnh ra tạo nên một cú nổ lớn thổi tung lớp cát dưới, Lâm Minh như một viên đạn dùng tốc độ gấp năm lần tốc độ âm thanh mà lao đến, chỉ chớp mắt đã xuất hiện trước mặt một con Sa Long ngũ cấp.

Xoẹt!!

Murama kéo lấy một đường cung hoàn mỹ, mang theo kiếm khí cắt phăng đầu kẻ địch đi như chém một con gà, máu tươi đỏ thẫm thành một trận huyết vũ rơi xuống lả tả trước khi cơ thể khổng lồ mười mét đổ ập xuống.

" Tiếp theo nào "

Liếm nhẹ môi một cái, Lâm Minh dữ tợn cười gằn, đạp chân một cái lập tức biến mất

Xoẹt!!....Xoẹt xoẹt.....

Tiếng kim chút cắt ra da thịt và xương cốt vang lên không ngừng, kèm theo đó là tiếng rống giận pha lẫn sợ hãi vang lên liên tục.

Đây là một cuộc đồ sát hoàn toàn nghiêng về một phía, một cuộc đồ sát đầy huyết tinh và.....tàn bạo!!

Ps: ta viết mấy cảnh pk kiểu này dở vcl ≧◠◡◠≦✌

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện