Trọng Sinh Thành Liệp Báo

Chương 141: Phiên Ngoại 1 – Năm ngày, một chặn đường dài!



Sau một mùa khô dài trôi qua, vùng châu thổ chào đón mùa mưa dồi dào trở lại.

La Sâm cùng La Thụy đã tự lập được gần một năm, qua hai tháng nữa, hai anh em liền tròn ba tuổi. Hiện giờ đã không thể gọi chúng là tiểu liệp báo được nữa, hiện tại chúng không chỉ cao hơn La Kiều, ngay cả hình thể cũng to lớn hơn cậu, liệp báo đực kết minh mạnh hơn liệp báo đực sống một mình rất nhiều. Đương nhiên, La Kiều, Tát Đặc cùng Tháp Tháp đều là ngoại lệ.

La Kiều thuộc dạng có ăn nhiều thế nào cũng không mập nổi, cho dù Mông Đế một ngày uy ba bữa thì La Kiều vẫn thon gầy mảnh mai như cũ. Nếu trở về xã hội loài người, không biết có thể làm biết bao nhiêu chị em gái ghen tị. Đương nhiên, thể trạng của La Kiều trong giới mèo lớn hoàn toàn không được ngưỡng mộ, mèo lớn tôn trọng sức mạnh, cường tráng, bưu hãn! Nếu mở ra cuộc tuyển chọn cái đẹp, nhóm sư tử cái tuyệt đối cầm cờ đi trước, còn liệp báo em gái nhất định sẽ rớt ngay vòng đầu tiên.

Không phục?

Đến, đánh một trận!

Liệp báo em gái đánh nhau với sư tử cái hung ác, không muốn sống nữa sao?

Bất quá đối với thể chất đặc biệt này của La Kiều, Mông Đế tỏ ra thực hài lòng, liếm liếm móng vuốt, thắt lưng thon gầy, chân dài như vậy mới dễ đẩy ngã, nếu lớn thành bộ dáng như sư tử cái thì sao mà áp?

Tát Đặc thì càng khỏi phải nói, một thân da lông độc đáo làm nó nhận hết mọi sự xem thường, nếu không có bản lĩnh thì đã sớm bị chụp chết.

Về phần Tháp Tháp…

Một tháng trước La Kiều có gặp qua Tháp Tháp một lần, nó hiện giờ đã to gấp rưỡi cậu!

Liệp báo cường tráng như vậy… nó so với Tát Đặc còn không giống liệp báo hơn! Bởi vậy có thể thấy, thể hình ba anh em liệp báo đực giao phối với Gia Mã trước kia cao lớn cỡ nào! Nói cách khác, nếu Tát Đặc có thể xem là thanh niên khỏe đẹp có cơ bắp, thì Tháp Tháp cùng nhóm cha chú của nó tuyệt đối là những anh chàng tập tạ da thịt màu đồng cơ bắp nổi cuồn cuộn!

Tuy dùng hình ảnh này để hình dung liệp báo thì không thỏa đáng lắm, bất quá cường điệu một chút, cường điệu đó có hiểu không?

Khó trách Tát Đặc hiện giờ ngay cả một vuốt của Gia Mã cũng không được chụp, nó vẫn không ngừng nghĩ biện pháp, cho dù mỗi ngày dâng lên một con linh dương gazen thì vẫn như cũ không được móng vuốt Gia Mã ghé thăm! Nói chi là được đánh.

La Kiều thực bội phục lòng kiên nhẫn của Tát Đặc, vắt hết óc nghĩ cách làm em gái người ta đánh mình, người anh em này quả nhiên có vấn đề?

Bất quá, La Kiều cũng không có lập trường để nói Tát Đặc, mới cách đó không lâu, cậu đã làm một chuyện còn ngu xuẩn hơn cả Tát Đặc, có thể nói là ngu xuẩn đến tột cùng!

Nói ra thì, một buổi trưa nào đó, một trận mưa như trút nước đột nhiên đổ xuống.

Một con liệp báo cùng một con hoa báo nằm ngoài cửa hang chờ mưa tạnh. Thỉnh thoảng liếm lông cho nhau đã trở thành thói quen của La Kiều cùng Mông Đế. Nhưng đúng lúc này, La Kiều đột nhiên nhớ tới một vấn đề làm mình tò mò ở mùa mưa trước, vì thế cậu cọ cọ người Mông Đế, hỏi ra một câu làm mình hối hận nửa đời người: “Lúc ngươi động dục có bộ dáng gì?”

Ánh mắt vàng nhạt của Mông Đế lóe sáng, nó quay đầu nhìn về phía La Kiều, liếm liếm móng vuốt: “Ngươi thật sự muốn biết?”

La Kiều vẫn chưa ý thức được nguy hiểm, ngây ngô gật đầu, còn đặc biệt ngốc nghếch hỏi: “Thật sự có thể làm suốt năm ngày sao?”

Tuy biết thời gian giao phối của hoa báo dài hơn liệp báo, nhưng sau khi Mông Đế ở cùng một chỗ với cậu, làm nhiều nhất cũng chỉ là một ngày một đêm mà thôi, điều này làm cậu thực tò mò.

Lòng hiếu kỳ hại chết mèo, những lời này tuyệt đối không phải nói đùa, vì thế, La Kiều tràn đầy tò mò gặp bi thương.

Mông Đế nheo mắt, chòm râu dài lướt qua gò má La Kiều, hô hấp giao hòa, liếm một ngụm lên khóe miệng La Kiều: “Nếu ngươi muốn, ta rất vui lòng nói cho ngươi biết.”

Dứt lời, hoa báo một thân da lông đốm hoa mai biến thành tuyệt sắc mỹ nhân có mái tóc dài màu vàng, hai tay chống đất, đầu gối quỳ trên đất, da thịt bóng loáng sáng bóng mê người. Nghiêng đầu, mái tóc dài theo động tác mà xõa ra, cánh môi đỏ rực nhếch lên một độ cung khêu gợi, sâu trong đôi mắt vàng nhạt cuồn cuộn một dòng lốc xoáy.

Diện mạo giống nhau, dáng người giống nhau, màu da cũng giống nhau, nhưng La Kiều cảm thấy Mông Đế hiện tại cùng trước kia khác biệt rất lớn.

Cậu vẫn biết Mông Đế là mỹ nhân, nhưng độ cung khóe mắt trước kia mị đến vậy sao? Môi đỏ đến vậy sao? Da dẻ sáng bóng mê người vậy sao?

La Kiều nhịn không được nuốt nước miếng, đột nhiên nhớ ra một câu: hồng nhan họa thủy!

Lập tức lắc đầu, cho dù con hoa báo này họa thụy cỡ nào thì cậu cũng không có thành, không có quốc, không có giang sơn cho nó khuynh đảo. Nói linh dương thì thực tế một chút. Bất quá nhìn mỹ nhân trước mắt, La Kiều cảm thấy, cho dù là linh dương cậu cũng ngại ngùng lấy ra! Nghĩ tới mỹ nhân này dùng miệng xé rách thịt linh dương, cả đôi môi xinh đẹp kia dính đầy máu đỏ, La Kiều liền hưng phấn tới run người.

Quả nhiên, mỹ nhân cho dù dính máu thì nhìn vẫn đẹp!

Hiển nhiên, trái tim La Kiều theo bề ngoài cùng nhau tiến hóa thăng hoa. Người bình thường sẽ cảm thấy một người mặt mũi đầy máu xinh đẹp sao? Nếu Bao Tự mặt mày đầy máu cười lạnh với Chu U vương thì…. Ngại quá, kế giả đốt lửa truyền tin có giặc còn chưa xuất hiện, Chu U vương đã trực tiếp tái phát bệnh tim đi gặp Võ vương nhận dạy bảo rồi.

Mông Đế túm được cái đuôi La Kiều, dọc theo mớ lông xù ở đuôi từng chút trượt lên trên, La Kiều bị sờ tới dựng đứng lông sau gáy. Nhịn không được muốn rút đuôi về, không ngờ Mông Đế căn bản không để cậu có cơ hội này, trực tiếp túm lấy gáy cổ, áp lên trán La Kiều, ánh mắt mang theo ý cười, thấp giọng nói: “Biến lại đây.”

La Kiều không lên tiếng.

“Không phải ngươi muốn nhìn bộ dáng ta động dục sao?”

La Kiều vẫn như trước không lên tiếng.

“Ta sẽ nói cho ngươi biết, năm ngày không thành vấn đề, mười ngày cũng có thể…”

La Kiều vẫn không lên tiếng, cậu đã bị dọa choáng váng.

Mông Đế kì thực cũng không ngại hình thái này của La Kiều, bất quá hình thái nhân loại lúc hôn sẽ tiện hơn, làm cũng càng thích hơn.

Nhóm mèo lớn đều rất trung thực, Mông Đế biểu thị, nó cũng vậy a!

Được rồi, hoa báo âm hiểm gian xảo giả dối, này đều là lời gièm pha…

La Kiều giờ phút này mới ý thức được mình vừa làm ra một chuyện ngu xuẩn biết bao! Sao câu lại cùng cái tên chỉ biết XXOO này thảo luận một vấn đề con nít không nên biết cơ chứ? Não teo rồi à?

Mông Đế không cho La Kiều cơ hội đổi ý, nó trực tiếp túm cổ La Kiều đè cậu xuống, thân thể áp lên lưng La Kiều mà liếm tai cậu: “Kỳ thực thế này cũng không tệ…”

La Kiều mất bình tĩnh, cậu không thể tiếp tục bảo trì im lặng, nhân thú quả thật cũng không sao, nhưng nếu là năm mười ngày thì… muốn mệnh báo a!

Vội vàng biến hóa hình thái, xoay người giữ chặt bả vai Mông Đế: “Ta…” Ta chỉ muốn hỏi một chút thôi, không muốn tự thể nghiệm thực tiễn…

Khoảnh khắc La Kiều hé miệng, Mông Đế lập tức chặn môi, đầu lưỡi có chút thô ráp lướt qua nứu răng, đem tới từng trận run rẩy. Bàn tay to dọc theo thắt lưng bóng loáng của La Kiều vuốt ve, độ ấm của bàn tay làm La Kiều nhịn không được nhíu mày, theo bản năng muốn đẩy Mông Đế, nhưng không ngờ Mông Đế chụp được bắp chân, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt từ mắt cá chân xuống bắp đùi trong, cảm giác ngứa ngứa lại giống như có một luồng điện xuyên suốt toàn thân.

La Kiều nhịn không được ngẩng đầu, lộ ra cần cổ yếu ớt, ngay sau đó liền bị Mông Đế gặm nhẹ, một cái chân cũng bị gác lên vai đối phương, vô luận đã làm bao nhiêu lần, lúc đầu luôn đau đớn.

La Kiều cắn chặt môi, ngay sau đó, trong mắt hiện lên một tia hàn quang đặc biệt phẫn nộ, lần nào cũng là ông đau!

Một tay túm lấy mái tóc dài của Mông Đế, dùng sức kéo xuống rồi cắn một ngụm bên gáy đối phương. Nơi này là vị trí động mạch chủ, cũng là nhược điểm trí mạng của báo. Mông Đế lại không chút để tâm để La Kiều tùy ý cắn xé. Cảm giác đau đớn này ngược lại càng làm nó hưng phấn hơn!

Đau đớn, vui sướng, nôn nóng, rung động…

Đủ loại cảm xúc đan xen trong cơ thể, bành trướng như sắp bùng nổ làm nó trầm mê.

Từng giọt mồ hôi dọc theo trán chảy dài trên gương mặt Mông Đế tích bên khóe môi La Kiều, thấm ướt cánh môi. Mùi hương nồng đậm đặc biệt của Mông Đế thoáng chốc tràn ngập cảm quan.

Mông Đế lại càng hưng phấn hơn.

La Kiều nắm chặt bả vai Mông Đế, dùng môi cùng ngón tay miêu tả làn da đầy mồ hôi nóng bỏng kia, giờ phút này, tất cả suy nghĩ đều cách cậu thật xa, chỉ còn lại nhiệt tình mãnh liệt như gió lốc.

Rốt cuộc, Mông Đế ngẩng đầu, mái tóc dài vàng rực cũng nhảy múa theo tình nồng, hầu kết khêu gợi cao thấp lăn lộn, hấp dẫn La Kiều cắn một ngụm!

Từ từ, nhiệt tình cũng dần dần bình ổn.

La Kiều há to miệng thở phì phò, một tay quấn sau cổ Mông Đế, ngẩng đầu, nhẹ nhàng hôn lên cánh môi đối phương, cọ xát. Cậu thích làm như vậy.

Nhưng ngay sau đó, ôn nhu gì đó, nhẹ nhàng gì đó đều bị móng vuốt Mông Đế chụp bay tới góc tường, nó càng thích trực tiếp hơn!

La Kiều vốn đã có kinh nghiệm trong chuyện này, không sao cả, không phải chỉ tăng thêm hai độ thôi sao? Ông đây không sợ!

Nhưng nếu hai độ này biến thành ba độ, bốn độ, thậm chí là hai mươi độ thì sao?

Mông Đế dùng thái độ nghiêm túc cùng thể lực dư thừa của mình thành thực biểu đạt cho La Kiều cảm nhận được lúc hoa báo động dục, rốt cuộc có bộ dáng gì!

Vì thế, sau khi trận mưa to qua đi, cáo tai to đi ngang núi đá nghe thấy một tiếng rống vô cùng phẫn nộ của liệp báo: “Ngươi thật sự muốn làm suốt năm này hả?”

Tiếp đó là âm thanh biếng nhác của hoa báo: “Không cần lo lắng, lúc ngươi ngủ ta đã đi săn mồi, không sợ đói bụng, lại đến thêm lần nữa đi, thân ái.”

“Đến cái con khỉ, ông không phải nói chuyện này…” Âm thanh ngừng một chút, sau đó lại quát: “Thân ái cái gì chứ, cho dù yêu đi nữa ông cũng không đáp ứng được! Không được làm nữa, này…”

Sau đó, âm thanh biến mất.

Cáo tai to sửng sốt một lúc lâu, hai cái tai to thoáng chốc đỏ rực, lập tức vươn bốn chân dùng tốc độ trước nay chưa từng có chạy đi. Vừa chạy vừa thầm nghĩ, rõ ràng là ban mày ban mặt, không chú ý gì cả!

Bất quá, hai con báo đang bị nó lầm bầm cũng không có tâm tư chú ý xem có ảnh hưởng người khác hay không. Mông Đế căn bản không cần để ý, còn La Kiều là bị đè tới không còn sức lực để để ý…

Năm ngày, thật dài a… 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện