Mẹ Ơi~ Diêu Tổng Đứng Ngoài Cửa!

Chương 25: cái tát này cho anh tỉnh ra.



Vì cái gì để đối xử với cô tệ bại như vậy?.

Cô nghĩ là cô không làm gì sai cả, chuyện của hắn, tại sao không lo giải quyết mà lại đổ lỗi cho người khác, tại sao lại kéo theo cô vào, lại còn sỉ nhục cô như thế.

" ha~ nói đúng rồi chứ gì?". Hắn cười mỉa mai, đôi tay to lớn cường thế ghì chặt lấy eo cô.

Một cái tát hại xuống mặt nóng rát. Cô lần này không thể chịu đựng được nữa, không biết vì sao khi hắn lấy cô làm thế thân hay vật trút giận, trong lòng lại khó chịu đến như thế.

" Anh đừng có mà quá đáng".

Diêu Trì hai mắt đỏ ngầu, vị tát cũng không hề hấn gì, hắn hất mắt:" quá đáng sao ? không phải là cô thích như thế à".

Hắn nói xong lại áp đến hôn cô, Tần Tâm Ly lại giãy giụa, đẩy hắn ra, lại cho hắn thêm một cái tát.

" Hai cái tát này là cho anh tỉnh, cũng tát cho anh nhớ, chúng ta chỉ là hợp đồng bình đẳng, tôi làm tròn trách nhiệm thì anh cũng nên như thế. Tôi không phải là gái điếm và tôi nhắc cho anh rõ, tôi bán đêm đầu tiên, nhưng mà tôi vẫn chưa thất thân. Tôi vẫn có sĩ diện của bản thân, cũng không phải là loại mà anh muốn chà đạp là chà đạp, chuyện của anh thì anh tự giải quyết, đừng hễ một chút là đổ cho người khác, trẻ con".

Cô nói xong liền quay lưng muốn đi, lần đầu tiên cô tức giận đến như thế, cũng lần đầu tiên cô đặt cược giới hạn của bản thân.

Không nghĩ đến một khi Bộc Phát lại dữ dội đến như thế, cô cũng không biết giới hạn của bản thân mình là như thế nào, bây giờ bộc phát ra thì cô mới biết nó rất to lớn, tính cách cũng không chịu khuất phục.

" cô nói ai là trẻ con". Diêu Trì vô cùng tức giận tóm lấy tay cô:" Tôi nên nhắc cho cô nhớ, cô là vợ của tôi".

Cô cười lạnh, cô sẽ không chịu yếu thế nữa, chuyện đến đâu thì sẽ hay tới đó. Cô cũng không phải là thánh mà có thể ôm đồm hết mọi việc cho suôn sẻ, cô hất tay hắn ra:" vậy thì anh cũng nên nhớ ra, trong hợp đồng hôn nhân, anh đã có ghi rõ chuyện của tôi, tôi làm chuyện của anh, anh làm, không liên quan đến nhau, chúng ta chỉ hợp tác trên phương diện diễn xuất cho người khác xem". Cô chỉ thẳng vào ngực hắn:" và tôi... cũng nhắc cho anh nhớ, ngay từ đầu anh đã bảo tôi có giới hạn, vậy thì anh cũng nên có giới hạn của riêng mình đi".

Cô quay lưng bước lên phòng, bỏ lại Diêu Trì đứng sững sờ với lời nói của cô ở phòng khách.

Tần Tâm Ly trở về phòng, giống như vừa nãy đã rút hết cô, cô uể oải ngã xuống giường, chuyện này đã là cực hạn của cô.

Làm thế nào để suôn sẻ mọi việc đây ?, cô rất khó chịu, lần lượt vô cùng khó chịu, nhưng không hiểu nguyên nhân vì sao.

Tại vì hắn, gián tiếp hay tại vì hoàn cảnh.... Hay tại vì mình bị đem ra làm trò hề sau những cuộc cãi vã của hai người đó.

Cô không có liên quan, vì vậy cũng xin đừng kéo cô vào....

Tần Tâm Ly không biết sau này sẽ ra sao, cô sẽ hy vọng hợp đồng này sẽ kết thúc nhanh chóng. Cô sẽ không còn dính líu gì với Diêu Trì, sẽ không còn dính líu đến những rắc rối nhãn ngày hôm nay, cũng sẽ không có những cảm xúc khó hiểu này chèn ép mình.

Tần Tâm Ly mệt mỏi, úp mặt vào gối, buổi tối cũng bỏ bữa.

Hôm nay là tân hôn của cô và hắn nên dì giúp việc không đến.

Cô có thể nấu cơm, nhưng mà hiện tại đã không còn tâm trạng.

Cô không nghĩ rằng Duy Trì cũng sẽ ăn tối.

Hắn có tiền thì sẽ ra ngoài ăn uống chứ không ăn những món ăn cô làm đâu. Cô lười suy nghĩ, đắp chăn ngủ đến sáng.

Buổi sáng hôm sau, khi cô bước xuống thì thấy Diêu Trì đang ngồi ở ghế sofa. Cô nhún vai, lặng lẽ đi đến phòng bếp, không quan tâm đến hắn.

Ngủ dậy một giấc, tâm tình cũng ổn định lại, cô trở lại dáng vẻ bình thường, tiếp tục sống, tiếp tục lạnh nhạt với thực tại.

Cũng không còn tức giận với Diêu Trì nữa.

Cả ngày hôm qua không ăn gì, bây giờ cô đã đói rồi, Cô muốn xuống nhà bếp nấu món gì đó.

Mấy ngày này cũng chỉ biết tự thân vận động. Dì giúp việc sẽ không đến, trong nhà chỉ còn có một mình cô và Diêu Trì. Hắn sẽ không nấu ăn, mà bữa ăn của hắn cũng sẽ không phải là do cô phụ trách.

Tần Tâm Ly mở tủ lạnh, trước mắt là thức ăn chất đầy cả tủ.

Tần Tâm Ly thấy vậy thì trong lòng sinh ra một chút hạnh phúc. Cô lấy trứng gà và một ít thịt đông lạnh đem ra rã đông, lấy thêm một ít rau để chuẩn bị xào một đĩa thịt và chiên vài cái trứng, lại thêm một chén cơm nóng, Quả thật không còn gì hạnh phúc bằng.

Cô đi nấu cơm, sau đó chuẩn bị bắt tay vào làm cơm.

Cô còn làm theo những món mà dì giúp việc chỉ cho cô.

Trứng đánh đều ra, bỏ thêm gia vị, cho vào một chút cà chua băm nhuyễn làm món trứng chiên cà chua.

Diêu Trì bên này thấy cô bước xuống bếp, hắn cũng đang lén quan sát, thấy cô loay hoay trong bếp cũng tò mò đi xem.

Duy Trì đứng bên ngoài nhìn cô thành thục mặc tạp dề, thái thịt thành từng miếng nhỏ. Rồi lại cắt thêm rau củ quả từng sợi nhỏ rất quy củ.

Nhìn cô đánh trứng sốt cà chua trong mắt đều là kinh ngạc, cô biết nấu ăn sao? không nghĩ đến chuyện đó.

Chuyện hôm qua do hắn bức xúc mới làm ra những hành động như thế, hắn đã suy nghĩ kỹ cũng biết mình làm như thế là quá đáng, buổi tối muốn xin lỗi cô, nhưng cô lại không ra khỏi phòng.

Bữa cơm tối hôm đó Diêu Trì cũng bị bỏ đói. Sáng nay thì đã đói đến chịu không nổi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện