Thông tin truyện
Đặc Chủng Binh Đô Thị Truyền Kỳ
Đặc Chủng Binh Đô Thị Truyền Kỳ
Quá hay
Đánh giá:
9.4
/10
từ 5
lượt
Giới thiệu:
Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.”
Người đàn ông này tên là Trương Húc Đông, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh..
Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!”
Trương Húc Đông đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?”
Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di.
Trương Húc Đông không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh.
“Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Trương Húc Đông vào trong. Trương Húc Đông lảo đảo mất thăng bằng, cả người ngã đè lên Lâm Tuyết Trinh. Lúc này, Lâm Tuyết Trinh bỗng ôm cổ Trương Húc Đông, ghé vào bên tai anh thì thầm: “Em biết chị em đối xử với anh không tốt, kết hôn ba năm cũng không cho anh chạm vào, anh đã sớm không chịu nổi đúng không?”
Trái tim Trương Húc Đông nhất thời đập thình thịch. Lời nói của cô ta chẳng khác nào đang kích thích bộ não của Trương Húc Đông. Đúng thế, ba năm kết hôn, Trương Húc Đông đã sớm không chịu nổi. Huống chi Lâm Tuyết Trinh có làn da trắng muốt, dáng người mảnh khánh, nếu là một người đàn ông khác thì đã không thể cưỡng lại sức hấp dẫn của cô ta.
“Trương Húc Đông, anh đang làm gì vậy hả?” Đúng lúc này, cửa phòng bỗng bị đạp mở. Sau đó là Lâm Khinh Thiền, chị gái của Lâm Tuyết Trinh bước vào phòng. Cô ta vừa chụp lại cánh này vừa khàn giọng kêu to.
Trương Húc Đông vội bối rối đứng dậy, vội vã giải thích: “Không phải như em nghĩ đâu, Tuyết Trinh. Cô ấy bảo sau lưng ngứa.. Tuyết Trinh, em mau giải thích đi”.
Nhưng lúc này, Lâm Tuyết Trinh lại đổi sắc mặt. Cô ta ra vẻ kinh hãi nói: “Anh đúng là đồ súc sinh, tôi là em vợ của anh cơ mà, sao anh có thể làm như thế?”
Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.”
Người đàn ông này tên là Trương Húc Đông, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh..
Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!”
Trương Húc Đông đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?”
Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di.
Trương Húc Đông không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh.
“Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Trương Húc Đông vào trong. Trương Húc Đông lảo đảo mất thăng bằng, cả người ngã đè lên Lâm Tuyết Trinh. Lúc này, Lâm Tuyết Trinh bỗng ôm cổ Trương Húc Đông, ghé vào bên tai anh thì thầm: “Em biết chị em đối xử với anh không tốt, kết hôn ba năm cũng không cho anh chạm vào, anh đã sớm không chịu nổi đúng không?”
Trái tim Trương Húc Đông nhất thời đập thình thịch. Lời nói của cô ta chẳng khác nào đang kích thích bộ não của Trương Húc Đông. Đúng thế, ba năm kết hôn, Trương Húc Đông đã sớm không chịu nổi. Huống chi Lâm Tuyết Trinh có làn da trắng muốt, dáng người mảnh khánh, nếu là một người đàn ông khác thì đã không thể cưỡng lại sức hấp dẫn của cô ta.
“Trương Húc Đông, anh đang làm gì vậy hả?” Đúng lúc này, cửa phòng bỗng bị đạp mở. Sau đó là Lâm Khinh Thiền, chị gái của Lâm Tuyết Trinh bước vào phòng. Cô ta vừa chụp lại cánh này vừa khàn giọng kêu to.
Trương Húc Đông vội bối rối đứng dậy, vội vã giải thích: “Không phải như em nghĩ đâu, Tuyết Trinh. Cô ấy bảo sau lưng ngứa.. Tuyết Trinh, em mau giải thích đi”.
Nhưng lúc này, Lâm Tuyết Trinh lại đổi sắc mặt. Cô ta ra vẻ kinh hãi nói: “Anh đúng là đồ súc sinh, tôi là em vợ của anh cơ mà, sao anh có thể làm như thế?”
Danh sách chương
- Chương 251: 251: Gặp Chuyện Bất Bình
- Chương 252: 252: Không Nể Mặt Nhau
- Chương 253: 253: Nuôi Ong Tay Áo
- Chương 254: 254: Thế Sự Xoay Vần
- Chương 255: 255: Ông Trùm
- Chương 256: 256: Chỉ Đùa Chút Thôi
- Chương 257: 257: Nữ Trung Hào Kiệt
- Chương 258: 258: Sức Mạnh Của Tình Yêu
- Chương 259: 259: Xuống Dưới Kiểm Tra
- Chương 260: 260: Tàu Buôn Bị Cướp
- Chương 261: 261: Nếu Người Động Vào Mình
- Chương 262: 262: Dù Xa Cũng Phải Giết
- Chương 263: 263: Nước Và Đất Liền Tranh Đấu
- Chương 264: 264: Chuyển Thành Hợp Tác
- Chương 265: 265: Tâm Di Trở Về
- Chương 266: 266: Họ Hàng Nho Nhỏ
- Chương 267: 267: Phá Vỡ Vấn Đề
- Chương 268: 268: Nguyên Tắc Làm Người
- Chương 269: 269: Cứu Tinh Của Ai
- Chương 270: 270: Lòng Có Sách Lược
- Chương 271: 271: Gõ Chuông Cảnh Tỉnh
- Chương 272: 272: Đứng Vững Đội Ngũ
- Chương 273: 273: Sát Thủ Hoa Hồng
- Chương 274: 274: Biến Chuyển Khó Tin
- Chương 275: 275: trở Mặt Hoàn Toàn
- Chương 276: 276: Liên Minh Lại
- Chương 277: 277: Đại Thiếu Gia Quách Gia
- Chương 278: 278: Âm Mưu Lớn
- Chương 279: 279: Cái Chết Của Tần Vũ
- Chương 280: 280: Người Của Tây Môn
- Chương 281: 281: Điều Đáng Sợ Chưa Biết
- Chương 282: 282: Đứa Trẻ Trong Núi
- Chương 283: 283: Cuộc Chiến Của Sáu Người
- Chương 284: 284: Người Tài Còn Có Người Tài Hơn
- Chương 285: 285: Trời Có Sập Cũng Đã Có Ta Đỡ
- Chương 286: 286: Giao Cho Con Đi
- Chương 287: 287: Mối Nguy Của Trụ Sở Chính
- Chương 288: 288: Đại Hội Lính Đánh Thuê 1
- Chương 289: 289: Đại Hội Lính Đánh Thuê 2
- Chương 290: 290: Đại Hội Lính Đánh Thuê 3
- Chương 291: 291: Đầu Sỏ Gây Tội
- Chương 292: 292: Cao Thủ Đối Đầu
- Chương 293: 293: Anh Em Một Lòng
- Chương 294: 294: Góc Độ Khác Nhau
- Chương 295: 295: Đời Người Khác Nhau
- Chương 296: 296: Chuyện Của Nhân Tình
- Chương 297: 297: Nổi Giận Đùng Đùng
- Chương 298: 298: Cô Em Gái Si Tình
- Chương 299: 299: Hành Trình Đến Nước Nhật
- Chương 300: 300: Yamada-gumi Triệu Hoàng
Truyện cùng tác giả
Thể loại truyện
Truyện Đang Hot
Ngày
Tháng
All
Bình luận truyện