Anh Nghĩ Ba Ba Dễ Làm Vậy Sao?

Chương 1: Quang cảnh dưới váy



Chạng vạng, vào đông khu nhà sau sườn núi chìm vào trong cơn mưa sương, bắt đầu có ánh đèn hắt lên ô cửa sổ.

Một chiếc ô tô chậm rãi lái vào tiểu khu, vững vàng ngừng lại trong bãi đỗ. Cửa xe bị mở ra, một nam nhân dáng người mảnh khảnh trẻ trung khoan thai bước xuống, hai tay che mặt, đóng cửa xe rồi chậm rãi vào nhà. Cửa lớn vừa đóng, ngọn đèn ấm áp xuyên thấu qua cửa sổ biến mất trong biển sương mù.

Thanh niên thay dép lê, vừa cởi áo vừa lên lầu, bước vào phòng ngủ, chỉ thấy trong phòng bày một chiếc giường lớn có thể chứa tới bốn người, càng khiến người ta chú ý trên giường có một bộ váy màu hồng phấn nghi ngờ là của nữ. Thanh niên nhìn thấy mặt trên chiếc váy ở giường là đóa hoa hồng, liền quay đầu đi về phía tủ quần áo, lại phát hiện tủ quần áo bị khóa, chỉ đành tắm rửa thay chiếc váy trên giường. Thanh niên đầy mặt rối rắm, nhìn quần áo bị sương mù làm ướt, không quá tình nguyện đi vào phòng tắm.

Mở vòi hoa sen, nước ấm vọt ra, rất nhanh phòng tắm liền ngập tràn hơi nóng. Thanh niên bắt đầu cởi quần lót còn sót lại trên người, trong gương làn da thanh niên trắng nõn, mái tóc đen nhánh, mi thanh mục tú, nụ cười khẽ khi cơ thể chạm vào dòng nước ấm khiến người ta không tài nào dời mắt được.

Làn da trắng nõn của thanh niên được nước ấm cọ rửa ửng lên màu phấn hồng, thanh niên bắt đầu xát xà phòng, bọt xà phòng trắng đục theo chuyển động mà xuất hiện nhiều thêm, sau khi xối trôi bọt xà phòng, tay thanh niên chậm rãi di tới mông mới dừng lại, do dự chút rồi vươn một bàn tay khẽ tách mở cánh mông ra, tay còn lại run run rẩy rẩy đến trước cúc huyệt hồng phấn, duỗi ngón tay chầm chậm đi vào, lọ mọ rửa sạch tiểu cúc hoa của mình, sau đó lại dời đến phía trước tẩy sạch nhục nha bóng loáng không một cọng lông tơ.

Kì kèo tắm rửa xong thanh niên bọc khăn tắm đi ra, ngồi bên giường nhìn chiếc váy hồng kia, tay cầm lên xem xét, vừa giũ thì thấy không có quần lót rơi ra, thanh niên ngẩn người, xốc chăn lên kiếm cũng chẳng thấy, thanh niên chỉ có thể ngây ngốc ngồi nhìn chăm chăm bộ váy thiếu vải kia.

Ngu người trong chốc lát, thanh niên khẽ cắn đôi môi phấn nộn, làm đủ kiến thiết trong lòng, hai tay run rẩy cầm váy mở banh nó ra, mặt càng đỏ hơn, chỉ thấy cái thứ gọi là váy này ít vải đến đáng thương.

Kiểu váy sườn xám, dãy nút cài từ chỗ bắp đùi lên tận cổ, cả bộ váy đều chỉ dựa vào mỗi dãy nút giữ lại, vừa tháo nút thì chiếc váy sẽ bung ra nhẹ nhàng rơi xuống, thanh niên mặc váy vào, cài nút xong, lại phát hiện sau lưng lạnh lẽo chỉ có vài sợi dây áo cầm giữ, váy rất ngắn, cỡ mông, nữ xưng ‘Tề B[1] ‘ nam xưng ‘Tề điếu[2] ‘.

Bên cạnh còn có một đôi tất ren trắng mỏng, thanh niên cau mày cầm nó lên, nhấc chân chống lên giường tay run vài lần mới xuyên tất vào được, bít tất một mạch kéo đến dưới váy, còn cách váy một khoảng, đôi chân thon dài thẳng tắp được bao trong tất ren trắng, dưới giường còn đặt một đôi giày cao gót mới toanh, kích cỡ đặc biệt vừa chân.

Trừ tất ra còn có một chiếc áo khoác tơ mỏng manh màu hồng nhạt, dường như là sợ thanh niên cảm lạnh, dù bật điều hòa ấm áp, thanh niên vẫn ngoan ngoãn phủ thêm.

Thanh niên mặc xong đứng lên, dáng người càng lộ vẻ tinh tế, đường cong sống lưng tuyệt đẹp, dây áo màu đen làm nền càng tôn lên sắc trắng nõn nà, hai chân mảnh khảnh thon dài, mông căng mẩy, loáng thoáng có thể thấy được quang cảnh cánh mông dưới chiếc váy, khiến người nhịn không được muốn hung hăng xâm phạm y.

Thanh niên vừa bước một bước, cả người lập tức ngừng lại, hai tay không tự chủ che dưới váy, bởi vì không mặc quần lót, vừa đi đường liền cảm giác trống rỗng, còn có gió lùa vỗ về, khiến mặt thanh niên càng ửng hồng hơn.

Thanh niên lấy tư thế kỳ cục như vậy lảo đảo ra khỏi phòng ngủ đi xuống lầu dưới chuẩn bị nấu cơm.

Thanh niên đi ngang qua phòng khách kéo bức màn lại rồi đến phòng bếp, cả người liền nhào vào bàn bếp, lấy tay che váy, động tác phạm vi lớn do kéo màn, khiến thanh niên xấu hổ vô cùng. Dưới ánh đèn chiếu rọi có thể nhận ra bàn tay che dưới váy của thanh niên có hơi ướt át, hô hấp cũng có chút dồn dập.

Thanh niên vừa mới chuẩn bị rửa tay nấu cơm, thì nghe thấy tiếng bước chân dừng lại phía sau, cả người đang ghé vào bàn bếp đều khẽ run lên.

“Ha hả, ba ba đang làm gì đấy.” – “Ba ba thật chăm chỉ đó nha.” – Hai câu nói trầm thấp truyền tới từ sau lưng thanh niên, chỉ thấy hai gương mặt thiếu niên có bảy tám phần tương tự nhau, thân hình cao lớn, áo khoác chưa cởi còn mang theo giọt nước, khí thế áp người, cho dù là mang cặp dép lê bán manh lông xù cũng không hạ thấp khí thế của họ được.

Tay thanh niên che càng chặt hơn, cảm giác người phía sau cách mình càng ngày càng gần, đôi chân dài bị tất bao bọc nhịn không được run lên: “Không, không có gì, mấy đứa mau đi tắm, anh, anh đi nấu chút canh gừng cho mấy đứa.”

“Ha ha, vậy ba ba ở trên sô pha ngoan ngoãn chờ tụi con đấy nhé.” – Nói xong hai anh em liền chạy lên lầu.

Mặc Diệc Thanh bị hai anh em gọi là ba ba không chịu được lại khẽ run rẩy. Hai tay chậm rãi rời khỏi váy, rửa tay nấu canh gừng, mang giày cao gót loạng choạng bưng chén đặt trên bàn trà.

Mặc Diệc Thanh vừa bưng canh gừng tới, hai anh em đã mặc áo tắm đi xuống, Mặc Diệc Thanh nhìn hai đứa ‘Con trai’ đầu tóc còn nhỏ nước trước mắt thì không tự chủ mà lui về sau một bước: “Mấy đứa uống canh gừng trước…” – Chưa nói xong, hai anh em đã bưng chén uống sạch.

“Nhược Thần, Nhược Hú mấy đứa…”

“Ba ba đứng đó làm chi, ngồi đi.” – Hai anh em trăm miệng một lời nói với Mặc Diệc Thanh.

“Nhược Thần, Nhược Hú, anh sai rồi, về sau anh sẽ không bảo mấy đứa gọi anh là ba ba, mấy đứa đừng gọi anh thế nữa.”

“Nhưng trước kia ba ba bắt tụi con nhất định phải gọi ba là ba ba mà, không gọi thì không được ăn cơm đâu, sao giờ lại không thích nghe nữa.”

“Trước kia là anh không đúng, anh lớn hơn mấy đứa 5 tuổi đấy nên đừng gọi anh như vậy.” – Nói xong khóe mắt Mặc Diệc Thanh bắt đầu phiếm hồng.

Hai anh em nhìn đuôi mắt ửng hồng của Mặc Diệc Thanh, không hẹn mà cùng quát: “Ngồi xuống!”

Mặc Diệc Thanh nghe thấy tiếng dọa nạt thì ngoan ngoãn ngồi xuống sô pha.

Hai anh em chậm rãi đi đến trước mặt Mặc Diệc Thanh, phát hiện Mặc Diệc Thanh khép chặt chân, không khỏi cười khẽ hai tiếng.

“Ba ba mặc bộ đồ này nhìn rất đẹp, bây giờ nhiệt độ cũng cao, mặc áo choàng nóng lắm, không bằng cởi ra đi.”

“Đúng đó, ba ba, chân khép chặt như vậy làm gì chứ.”

Mặc Diệc Thanh nghe xong hai chân không tự chủ càng khép chặt hơn, nghe thấy Nhược Thần “Hả?” một tiếng chỉ có thể ngoan ngoãn mở chân, cũng cởi áo khoác ra quăng tới một bên.

“Chân tách ra, gác trên sô pha đi, khép chặt vậy ba là muốn làm gì nha?”

Mặt Mặc Diệc Thanh sung huyết đỏ hồng, nhưng vẫn nghe lời chậm rãi tách chân, định bụng từ từ nâng một chân lên lại bất thình lình bị hai anh em túm chân giơ cao đặt trên sô pha, vạt váy bị cuộn lên trên, lộ ra nơi riêng tư không mặc quần lót, chân mang giày cao gót để trên sô pha, có vẻ càng nhuộm màu ***.

“A!” Mặc Diệc Thanh bị cử động này dọa thét chói tai.

“Chậc chậc chậc, vài ngày không gặp, phía dưới của ba ba càng đẹp hơn ta.”

“Ha hả, đúng đấy, con cùng anh trai mới đi công tác vài ngày phía dưới của ba so với trước càng thêm mê người.”

Lướt mắt trông, chỉ thấy cậu bé sạch sẽ của Mặc Diệc Thanh, nhìn kỹ sẽ phát hiện phía dưới còn ẩn giấu một đóa hoa nhỏ chuyên thuộc về con gái, đóa hoa nhỏ này vốn không nên xuất hiện dưới chồi non của Mặc Diệc Thanh.

Bởi vì thể chất đặc thù, hoa huyệt của Mặc Diệc Thanh so với con gái bình thường thì nhỏ hơn, màu sắc cũng phấn nộn hơn nhiều, tựa như thiếu nữ chưa trải việc đời, hai cánh hoa khép kín, thật không ngờ tiểu huyệt phấn nộn này đã bị hai đứa ‘Con trai’ của y thao tới thực tủy biết vị.

Nhược Hú dùng áo khoác buộc tay Mặc Diệc Thanh lại, khiến y không thể lộn xộn. Nhược Thần lấy qua túi xách màu đen trên đất, mở ra thì thấy, bên trong chỉ có một máy ảnh rất phổ thông cùng một sợi dây.

Nhược Thần cầm dây đến trước TV mở TV loay hoay một hồi liền trở lại, liếc mắt ra hiệu với Nhược Hú.

Nhược Hú ôm lấy Diệc Thanh, để y đứng xoay lưng lại với hai anh em, còn kéo bung váy y ra.

Hai anh em ngồi phía sau Diệc Thanh, phát ra tiếng xột xột xoạt xoạt: “Hai đứa đang làm gì đó, buông anh ra.” – Mặc Diệc Thanh nhịn không được hỏi.

“Ngoan ngoãn đứng yên đừng lộn xộn, tách chân ra một chút, đầu nhìn TV.” – Nói xong vỗ mông Diệc Thanh một cái.

“Ba ba nhất định phải thưởng thức quang cảnh một tý đấy.” Nói hết Nhược Thần túm chân Diệc Thanh, Nhược Hú luồn máy ảnh vào dưới váy Diệc Thanh.

Chỉ thấy hình ảnh trên màn hình từ mơ hồ chuyển thành rõ nét, Mặc Diệc Thanh còn ngơ ngác nhìn lâu sau mới kịp phản ứng lại đây là cái gì, mặt đỏ tới mức nhỏ máu, hai chân cố gắng khép lại nhưng bị Nhược Thần cố định: “Hai đứa đang làm gì thế, đừng có quay bậy! Đừng vào bên trong, cầu mấy đứa, đừng “

Chỉ thấy cảnh tượng chiếm toàn bộ màn hình TV, một đóa màu hoa hồng nhạt hơi hé, có nước loãng nhiễu giọt rơi xuống.

“Ba ba, đây chính là đặc biệt vì ba mà làm, chống nước, độ nét rất tốt.”

Nói xong, chỉ thấy trên màn hình xuất hiện nhiều hơn hai ngón tay thon, nhẹ nhàng tách hai cánh hoa phấn nộn, âm hạch cùng môi hoa hoàn mỹ hiện ra ngay trước mắt, miệng hoa huyệt bắt đầu co rút, ngón giữa hơi đè âm hạch, chọc cho Diệc Thanh ngửa đầu rên rĩ *** đãng, ngón giữa hơi ngừng, thêm một ngón tay nữa bắt đầu tiến hành vuốt ve âm hạch, Diệc Thanh thích tới phát run trong miệng hô hào: “A nhẹ chút, nhẹ một chút.” – Nhược Hú hung hăng đẩy mạnh vào một cái, tiểu huyệt chợt phun ra một cỗ chất lỏng rơi ngay trên ống kính máy ảnh.

“Chậc chậc chậc, may là mua chống nước, nếu không máy ảnh bị ba ba tẩm ướt nước không thể sử dụng nữa rồi.”

“Không, a ah không phải vậy mà ” – Mặc Diệc Thanh nhịn không được giải thích lại bị Nhược Thần vân vê nói không hoàn chỉnh.

Nhược Thần tắt máy ảnh, đứng dậy tẩy rửa thiết bị rồi tắt luôn TV. Trở lại trước mặt Mặc Diệc Thanh.

Nhược Thần thò tay chuẩn xác xoa nắn đầu nhũ Mặc Diệc Thanh, chọc y thở gấp liên tục.

“Ba ba thật *** đãng, đầu nhũ đều cứng cả.” – Nói xong Nhược Thần cầm áo tắm đặt ở bên muốn nhét vào miệng Mặc Diệc Thanh, Mặc Diệc Thanh lắc đầu, nhưng không thể làm gì, thế là vẫn bị bịt lại.

“Kế tiếp ba ba chỉ cần nghe tụi con nói, ngoan ngoãn kêu là được, không cần nói chuyện.” – Nói hết thì ngồi xuống cạnh Nhược Hú.

“Ba ba, xoay qua.”

“…”

“Cởi giày, hai chân tách ra nằm trên sô pha.” – Kể từ khi cùng một chỗ, hai anh em liền đổi giường với sô pha thành loại rộng, để tiện làm việc.

“…” – Mặc Diệc Thanh ngoan ngoãn cởi giày, trèo lên sô pha, để tiểu huyệt đối mặt với hai anh em, chậm rãi tách hai chân đến mức tối đa.

Tiểu nhục huyệt bởi vì hai chân mở rộng mà khẽ mở trào *** thủy, chảy lên cúc huyệt phía sau, nhuộm cúc huyệt sáng bóng.

Nhược Thần mãnh liệt bổ nhào tới chiếm lấy hoa huyệt trước Nhược Hú, đôi môi Nhược Thần hung hăng hôn lên hoa huyệt Diệc Thanh, răng nanh khẽ cắn nhục châu liếm láp một lúc thì mạnh mẽ mút, khiến tiếng kêu Diệc Thanh cất cao.

Nhục châu bị cắn sưng liền bắt đầu hôn huyệt khẩu, Nhược Thần vói đầu lưỡi vào huyệt khẩu, không ngừng liếm quanh, không ngừng đưa đẩy, cảm giác *** dịch trong cơ thể Diệc Thanh cuồn cuộn không ngừng chảy ra, Nhược Thần rút đầu lưỡi nhắm chuẩn huyệt khẩu bắt đầu hút, Diệc Thanh thích tới ưỡn hông lên, tay vòng qua ép đầu Nhược Thần vào trong tiểu huyệt.

Bởi vì bị Nhược Thần giành trước, Nhược Hú chỉ có thể đùa bỡn bộ ngực Diệc Thanh, Nhược Hú cách váy cắn lên đầu nhũ Diệc Thanh, một tay còn lại thì vê nhào một đầu nhũ khác, rất nhanh, chỗ quần áo bị cắn liền ướt đẫm, kề sát đầu nhũ đỏ au, đầu nhũ vừa cứng lại sưng, đội váy lên một khoảng.

Diệc Thanh bị hai anh em đồng thời đùa bỡn rất nhanh liền bắn ra, hai anh em không ai thao làm Mặc Diệc Thanh, thế nhưng cỗ dịch thể đầu tiên vừa nồng số lượng cũng nhiều.

“Xem ra tụi con đi vắng ba ba không có ăn vụng nha, thật ngoan, con với em trai nhất định phải thưởng thật tốt cho ba.”

Hoa huyệt bị Nhược Thần khuấy liếm qua không cần khuếch trương nữa, Nhược Thần ôm lấy Diệc Thanh để hai chân y vòng qua mình, giơ côn thịt nghẹn tới tím đen một cái thúc liền vào tới hoa huyệt, Mặc Diệc Thanh bị kích thích ngửa cổ cao giọng rên.

Nhược Hú từ sau lưng quấn quanh Diệc Thanh, ngón tay đâm vào cúc huyệt bắt đầu khuếch trương, phía trước có *** dịch hoa huyệt không ngừng chảy xuống, khuếch trương rất trơn thuận, rút ngón tay, nhắm ngay cúc huyệt cả căn tiến vào.

Trước sau của Mặc Diệc Thanh đều bị đại nhục bổng nhồi đầy, thích đến lắc đầu muốn rên muốn hô nhưng miệng đã bị bịt kín.

Hai cây côn thịt đồng thời chuyển động, cùng nhau vào cùng nhau rút, mỗi người xoa nắn một đầu nhũ, như muốn vò nát nó mới thôi.

Mặc Diệc Thanh bị hai anh em hung hăng thao hồi lâu, nhịn không được co rút muốn bắn tinh, hoa huyệt và cúc huyệt bắt đầu cắn chặt.

Hai anh em bị tao huyệt càng ngày càng chặt kẹp không thể động đậy, hung hăng véo cánh mông của Mặc Diệc Thanh, thừa dịp y thả lỏng liền bắt đầu dùng sức tiến công, anh vào em ra, không ngừng đỉnh tới điểm mẫn cảm của Mặc Diệc Thanh, hai căn đại nhục bổng cách một tầng vách, có thể cảm nhận được hơi thở và cường độ của đối phương, người nào cũng không muốn yếu thế hơn, một cái dùng sức hơn một cái, một cái lại nhanh hơn một cái, chỉ khổ cho hai động của Mặc Diệc Thanh đều bị hung hăng thao hết chịu nổi.

Mặc Diệc Thanh ngửa đầu, nước miếng không ngừng ứa ra từ khóe miệng “A Ah Ưm ” – ấp úng rên rĩ không dứt, hai mắt ướt át, bị thao ác tới rơi nước mắt, váy trên ngực đã bị nước miếng và nước mắt của Mặc Diệc Thanh thấm ướt, ngay sau đó là làn da.

Vào thời điểm lần thứ hai Diệc Thanh đạt cao trào, hai anh em và Diệc Thanh đồng thời bắn ra, bắn vào chỗ sâu trong cơ thể Mặc Diệc Thanh.

Chờ sau khi côn thịt của Nhược Thần và Nhược Hú rời khỏi, hỗn hợp dịch thể và *** thủy tuôn ra, bởi vì sô pha bằng da nên *** dịch không thấm ướt hơn nữa còn đọng lại mặt ngoài một bãi, nhơ nhớp.

Mặc Diệc Thanh bị thao đến bất tỉnh ở trên sô pha, tiểu huyệt mỗi ngày không ngừng lưu nước, hai anh em rút khăn giấy vo thành cục nhét vào hai tiểu huyệt.

Ôm Mặc Diệc Thanh lên lầu, vào phòng ngủ, khóa trái cửa, nhẹ nhàng đặt Mặc Diệc Thanh lên giường, rút khăn giấy, lau khô chất lỏng chảy ra.

Lấy máy ảnh banh rộng hai chân Mặc Diệc Thanh, quay lại dáng vẻ *** đãng của tiểu huyệt khẽ hé này. Thưởng thức xong gỡ thẻ nhớ cất vào két an toàn.

Nhìn váy Mặc Diệc Thanh xộc xệch, cửa mình mở rộng, hai anh em đá mắt nhìn nhau liền nằm ngang kẹp Diệc Thanh ở giữa cả hai, gỡ vải bịt miệng xuống, nâng chân y lên lại xông vào, hai nhục huyệt có cảm giác khác nhau, nhưng cả hai đều gắt gao bao lấy côn thịt khiến chúng không muốn rời đi.

Hai anh em ôm chặt Diệc Thanh bắt đầu dốc sức cắm rút, nệm lung lay, Diệc Thanh đã bị thao ngất không tự chủ được rên rĩ thành tiếng, đôi môi lập tức bị Nhược Hú chặn lại gặm cắn, Nhược Hú thì mút duyện cổ Diệc Thanh, để lên đó ký hiệu thuộc về hai anh em.

Đêm vừa bắt đầu, bởi đi công tác bị cấm dục vài ngày nên không biết hai anh em phải vất vả cần cù cày cấy đến khi nào.

__

………………….

[1] Tề B (Tề bức) – phát âm chữ ‘Bức’ trong tiếng Trung giống chữ cái ‘B’ trong tiếng Anh, B viết tắt là Butt (mông): váy ngắn sát mông.

[2] Tề điếu – Điếu ( 吊) tiếng lóng nghĩ là ‘trym’: quần ngắn sát mông.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện