Vân Mộng Truyền Thuyết

Chương 10: Luân hồi



Sau một tiếng nổ lớn, Ma La chân thân hiện ra, như trước được một đóa hắc liên bảo vệ. Bên ngoài hắc liên, mười chín tầng Linh Lung bảo tháp của Lão Quân đang phát ra những tia sáng kỳ dị, đã biến đổi kích thước thành một tháp chuông.

Tử Kim Bát Vu lúc này đã bay lên không trung, đang không ngừng xoay tròn xung quanh Linh Lung tháp.

Phật Tổ đưa mắt nhìn Lão Quân, không muốn hỏi mà chỉ nói: “Đắc tội rồi, làm tổn hại bảo bối của Lão Quân.” Ánh sáng phát ra từ Tử kim bát vu tức thì mạnh hơn lúc trước hàng trăm lần, tập trung vào bảo tháp ở giữa đánh tới.

Ngày trước lúc Vũ vương trong thời kỳ phạt Trụ, tam sư đệ của Lão Quân tức Thông Thiên giáo chủ lại giúp Trụ làm ác, từng bày Tru Tiên đại trận. Đồng thời sai thủ hạ ăn trộm Phật môn chí bảo Tử kim bát vu đem Nguyên Thuỷ Thiên Tôn và Thái Thượng Lão Quân cùng lúc đánh lui, trong trận chiến ấy, hộ thể Khánh Vân trên người Thiên Tôn bị đánh nát, thật sự làm Lão Quân và Thiên Tôn chấn kinh. Còn trận chiến hôm nay, bát vu đấu với bảo tháp, thắng bại tự nhiên rõ ràng, một đạo lệ thiểm đánh thẳng xuống, Linh Lung bảo tháp dĩ nhiên phải vỡ.

Hắc liên rung lên, Ma La khóe miệng cũng rỉ máu, thân hình lắc lư, cuối cùng ngã xuống.

"Nghiệt chướng! Ngươi làm nhiều điều ác như vậy, đã biết tội chưa?"

"ha ha ha ...., Như Lai! ta vì tình mà đến, vì nghĩa mà động tới thiên địa! Như thế thì có tội gì? Nhưng thật ra ngươi! muốn tiêu diệt ta cùng với đóa sen nhưng điều đó là rất khó, vì ngươi không phải là ta!"

“Ngươi chỉ vì một chữ tình mà dùng sức mạnh hủy đi hàng vạn sinh mạng. Đúng là ngươi đã hồi sinh, nhưng lại chẳng biết hối cải, lưu lại ngươi hà tất có công dụng gì!” Nói xong cúi đầu niệm chú, pháp bảo bắt đầu bay lên, trong nháy mắt đã phóng ra bảy tám luồng sáng.

Ma La lúc này ngay ngắn ngồi xuống, hai tay kết hoa sen pháp ấn, cực khổ chia ra để chống lại nguyên thần hắc liên, nhưng khoé miệng lại thổ huyết không ngừng.

“Ma La! bổn toạ cho ngươi thêm một cơ hội.” Phật tổ thu lại bảo vật, cúi nhìn hỏi: “Ngươi nguyện ý quy phục phật môn, giúp đỡ vạn vạn sinh linh đã chết bởi ngươi siêu thoát khổ ải?”

“Như Lai! Muốn giết thì giết, dài dòng làm gì! Mệnh của Ma La chỉ để cứu Liên nhi. Hôm nay nàng cũng không nguyện ý để ta ở nhân thế, ta liền chết xem.” Nói xong ghé mắt nhìn Kim Liên Bồ Tát.

Kim Liên Bồ Tát hai tay tạo thành chữ thập đoạn ngồi lên trên đài sen, vẫn đang tĩnh tâm mà niệm phật. Nhưng ngay lúc này sắc mặt lại đột nhiên biến đổi, ánh sáng từ pháp ấn cũng bắt đầu run nhè nhẹ trên tay.

“Được thôi, hôm nay phải chứng kiên cả nguyên thần của ngươi bị đánh tan, thanh tẩy ngươi để tránh tai hoạ cho chúng sinh.”

Bát Vu kia theo lời lại phóng lên, trên không trung chậm rãi xoay tròn rồi toả sáng, toả ta quang mang càng ngày càng mạnh

“Thế Tôn!”

Phật Tổ từ từ mở hai mắt, nhìn đài sen trên đầu nữ đệ tử mà nói.

“Thế Tôn từng đề cập Ma La kia tội lỗi sâu nặng. Nếu như được giáo hoá đắc đạo, sai khiến hắn đi tạo phúc cho muôn dân, coi như là ta hạ giới ban phúc. Vì sao hôm nay lại nhất định phải lấy mạng hắn.”

“Môn đồ, “Phật Tổ thu hồi pháp khí, đỉnh đầu phật quang kích động bắt đầu phát ra những tia sáng rực rỡ, “Nghiệt chướng này u tối không thể cải hoá, hôm nay mà không lấy tính mạng, ngày sau hoạ đến, lại không có cơ hội thu phục hắn nữa.”

“Nếu đưa hắn tiến nhập phàm giới để chịu khổ ở dòng đời luân hồi đến, sao lại sợ hắn không dốc lòng bỏ chỗ tối quay về nơi sáng?”

"Cỏ cây sinh ra đều có số mệnh, cuộc sống trên thế gian, âm dương chi khí phải có giới hạn, nếu không ắt gặp thiên khiển. Ma La tội lỗi quá nhiều, cho dù luân hồi đầu thai, yêu khí trên người cũng không có thể sử dụng để đối chọi với thiên địa được, hắn cũng không thể tới nhân thế."

"Thế tôn." Tâm Liên lại cúi đầu. "Nếu có thể được cảm hóa Ma La, đệ tử nguyện bỏ kim thân."

Lời vừa nói ra, tức thì trong đại điện ồn ào một trận.

"Kim Liên." Quan Âm đại sĩ xuất hiện bên cạnh, song thủ chắp lại với nhau, mắt lộ ra vẻ không hài lòng. "Ngươi cần phải hiểu rõ ràng rằng, kim thân nếu bị mất, thì phải tu lại mười kiếp."

"Nhưng nếu bỏ kim thân để có thể cảm hóa được Ma La, thì đệ tử cũng nguyện ý muốn thử một lần."

"Cũng được." Phật tổ không mở miệng, nhưng thanh âm cao vút lại càng thêm uy nghiêm. "Xem ra ngươi và Ma La đã có phàm duyên, đã như vậy, thì ngươi cùng hắn xuống hạ giới đi." Thanh âm vừa dứt thì mục quang cũng đồng thời khép lại, mặc niệm chân ngôn, tức thì sau lưng phát ra vô số tia sáng mờ ảo kỳ dị.

Tâm liên trên đầu Phật Tổ xuất hiện đại thịnh, lập tức biến thành một đóa kim liên lơ lửng trên không, tỏa ra ánh sáng nhè nhẹ. Lúc này Ma La cũng không nói một lời, cả người như một đạo quang ảnh bị hút vào trong đóa kim liên.

“Đi”.Phật Tổ hai tay từ từ tách khai về hai phía, tử sắc quang mang từ đài sen đang lơ lửng trên không tụ lại, bắt đầu tiến nhập đóa kim liên. Lập tức đóa kim liên như run sợ, hướng về phía trần gian chạy trốn.

“Vì tên Ma La, phải không tiếc hy sinh kim thân phật môn đệ tử, y quả thật là thần thánh phương nào mà đích thân Phật Tổ phải đuổi đi?” Lão Quân không nhịn được cuối cùng phải lên tiếng.

“Lão Quân là tổ tông trong đạo gia, chỉ cần đưa tay nhẩm tính cũng có thể biết quá khứ vị lai, vậy mà còn muốn bần tăng nhiều lời ư?”

“Điều này…”Lão Quân giơ tay nhẩm tính, cuối cùng cũng hiểu ra.Sau đó liền từ biệt Phật Tổ quay đâu rời khỏi điện.

Nguyên lai dưới núi Linh Sơn có một mảnh thần trì, xưa kia lúc Như Lai tu thành chánh quả cũng là lúc, trong ao nở ra hai đóa hoa sen. Một đen một trắng, được gọi là mộng tâm liên. Hai đóa hoa sen này hấp thụ thiên địa linh khí, là hai vật chí bảo của nhà Phật. Sau này đóa hắc liên đắc đạo trước, và nó chạy trốn tới nhân gian. Không lâu sau, đóa bạch liên cũng không chụi được sự tĩnh mịch, cũng trốn khỏi Linh Sơn. Đóa hắc liên làm náo loạn thiên địa, sau đó chạy trốn tới nhân gian và thu thập các độc khí hắc ám, và hóa thành Ma La gây hỗn loạn dưới thế gian. Khi đóa bạch liên trốn xuống cũng là lúc, nó rơi vào một sơn cốc hoang sơ, mặc dù đã xuống nhân gian nhiều năm nhưng vẫn cỏn nguyên vẹn tiên cốt - sau này là nữ tử của họ Lục, tên Tâm Liên.. Phật tổ lần này khiến cho hai người bọn nàng đồng thời hạ giới, đó là để linh khí bạch lên thuần khiết trên người nàng trấn áp yêu khí của Ma La. Cuối cùng là để thu phục Ma La

Chỉ có một việc, mà phật tổ vẫn lưỡng lự không yên tâm.

"A di đà phật ." tiếng phật tổ nhẹ nhàng cất lên, sau đó người không còn nói một lời nào nữa, chỉ chờ đợi Ma La sau mười lần luân hồi nữa, và vẫn đang chờ đợi .....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện