Tổng Tài Xấu Xa Cảm Phiền Tránh Ra

Chương 202: 202: Xin Lỗi Cũng Vô Ích




Đường Thanh Tâm không hiểu, giữa hai người đó có giao dịch gì?
"Việc ngồi vào vị trí người đứng đầu nhà họ Trần quá phức tạp.

Tóm lại là em không nên biết thì tốt hơn.”
Nói được một nửa lại không nói nữa, lòng hiếu kỳ của Đường Thanh Tâm bị khơi dậy, nhưng Lệ Thiên Minh không muốn nói nữa.
Trên thực tế, trong nhà giàu nào không có mấy chuyện dơ bẩn đó, chỉ là chuyện này bị Trần Dịch vạch trần ra, mọi người đều suy đoán là do quyền lực.
Trần Dịch biết rằng nếu anh ta không có bất kỳ hành động nào nữa, Thẩm Trường Thanh sẽ cùng với người chú thứ hai sẽ tiến hành trấn áp anh ta sau khi ly hôn, một mình anh ta khó mà chống đỡ, cho nên mới khống chế bọn họ trước.

Giao dịch nhiều năm như vậy giữa Thẩm Trường Thanh và Trần Hiền bị vạch trần.
Mọi hoạt động kinh doanh của Trần Hưng đều có bóng dáng của nhà họ Thẩm.

Một nửa tai mắt trong công ty đều là của nhà họ Thẩm.

Trần Dịch đã bình tĩnh điều động những tai mắt này đi, trong hai tháng bắt đầu rửa sạch những quân bài chỉ có tư cách trên danh nghĩa, mặc kệ sự phản đối của Trần Hiền, nhổ sạch sẽ tận gốc, sắp xếp danh mục khởi tố, hai tháng ngắn ngủi trừng phạt bốn nhân viên quản lý, khiến cho trên dưới Trần Hưng đều hết sức kinh hãi.
Sau khi ông cụ biết được, tức giận đến ngã quỵ, thấy Trần Hiền hứa nhường 1% cổ phần cho Thẩm Trường Thanh, ông cụ tức giận tới ngất đi, việc đầu tiên khi tỉnh lại là để Trần Hiền thu dọn đồ đạc, ra khỏi nhà, Trần Hiền sững sờ, ông ta là người có lỗi, nhưng cũng là con ruột của bố, ông cụ thật sự muốn đuổi ông ta ra khỏi nhà sao?

Sau khi nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Trần Dịch, Trần Hiền hiểu rồi, người cháu trai này là sợ mình ngóc đầu trở lại, phải khiến ông ta triệt để bị đuổi đi mới có thể an lòng.
Ông ta liên tục gật đầu.
"Trần Dịch, cậu quả nhiên là người được ông cụ lựa chọn, đối với người thân của mình còn có thể ra tay được!"
Một nụ cười dịu dàng nở trên khuôn mặt ấm áp và rực rỡ của Trần Dịch.
"Chú hai, sao chú lại nói như vậy? Rõ ràng chú là người ra tay trước, cháu chỉ phản kháng thôi, cái nhà này là của cháu, ai cũng không thể tranh với cháu được, chú mà an phận như chú ba không phải là tốt rồi sao? "
Chú ba nhà họ Trần hiện tại đã hoàn toàn rút lui khỏi kinh doanh, năm nào cũng được chia lợi nhuận là được rồi, cả ngày đều vui vẻ, hiện tại xem ra ông ấy mới là người thông minh nhất.

Chuyện hao tổn tâm trí do bọn họ tự mình dành lấy, còn bản thân chỉ phụ trách hưởng thụ, ông ấy trước kia sao lại chưa từng nghĩ đến cơ chứ?
Sau khi tranh đấu lâu như vậy, ông ta không nhìn ra được Trần Dịch còn có thủ đoạn này, thực sự khiến ông ta phải nhìn với cặp mắt khác.
Nếu như đó là ý của Trần Dịch, nên hỏi lại ông cụ cũng vô ích, hơn nữa ông ta còn từng trải qua những tháng ngày kinh khủng với Thẩm Trường Thanh như vậy, chỉ là không nghĩ Trần Dịch lại có lòng như vậy, đem những manh mối này đều điều tra tập hợp lại hết, cho ông ta một đòn chí mạng.
Ngày hôm sau Trần Dịch tuyên bố chính thức tiếp quản nhà họ Trần.

Sau lần đả kích này, ông cụ Trần dứt khoát mặc kệ, giao mọi công việc cho Trần Dịch.

Bây giờ Trần Dịch là người đứng đầu nhà họ Trần, và vị trí của anh ta luôn mơ ước cuối cùng đã có được.

Trần Hiền bị đuổi ra ngoài, sau đó nhà họ Thẩm bị ngàn người chỉ trích, Thẩm Trường Thanh người phải chịu chỉ trích, những người bị bà ta chèn ép bao nhiêu năm đều nhân cơ hội đạp thêm một nhát.

Cộng thêm sự lo lắng cho Thẩm Thiên Vi, Thẩm Trường Thanh bây giờ tâm trạng không tốt, mỗi ngày mở TV lên, bà ta đều dùng thủ đoạn thấp hèn ảo tưởng muốn nuốt chửng nhà họ Trần, có bằng chứng cho thấy Thẩm Thiên Vi đã nhiều lần hãm hại Đường Thanh Tâm.
Thậm chí lần trước trong khách sạn còn tìm người xúc phạm Đường Thanh Tâm cũng là do cô ta làm.

Một số người còn truyền ra video Thẩm Thiên Vi bị Đường Thanh Tâm tát, nói rằng cô ta không đánh trả là do chột dạ, nếu không với tính cách của cô ta sao lại có thể nuốt trôi cục tức này được?
Dư luận phút chốc đập tan nền đất nhà họ Thẩm, khiến Thẩm Trường Thanh không thể phản bác lại.
"Bụp!"
Trong nhà họ Thẩm, một dãy tủ rượu bị Thẩm Trường Thanh dùng gậy đánh golf đánh sập, rượu đỏ đắt tiền vỡ tung tóe khắp sàn, Thẩm Thiên Vi vừa bước vào nhà, cô ta đã ngửi thấy mùi rượu đỏ êm dịu trong không khí, cô ta nhìn thấy khuôn mặt phẫn nộ của mẹ mình, không khỏi được rụt cổ lại muốn lẻn vào.
"Đứng lại cho mẹ!"
Với một tiếng hét chói tai, Thẩm Thiên Vi lập tức sững người khi nghe thấy lời nói đó, cô ta quay đầu lại và rụt rè gọi tiếng mẹ, Thẩm Trường Thanh khuôn mặt lạnh lùng yêu cầu cô ta thay quần áo, đợi chút nữa ra ngoài với mình.

"Có chuyện gì vậy mẹ?"
“Còn có chuyện gì nữa đương nhiên là đi xin lỗi rồi, hiện tại công ty đã thành như vậy rồi, thằng nhóc Trần Dịch thà rằng thay hết máu từ đầu đến chân cho Trần Hưng cũng không muốn thoả hiệp, khiến Trần Hiền chủ động từ bỏ quyền tranh giành địa vị chủ nhân của nhà họ Trần, trước đây sao mẹ lại không phát hiện ra thằng nhóc này có dã tâm và thủ đoạn như vậy chứ?"

"Còn con, con và cậu ta là vợ chồng, mà một chút tin tức cũng không thu thập được.

Giờ thì tốt rồi, tai mắt của mẹ ở nhà họ Trần đều bị dọn sạch rồi, các dự án hợp tác với họ cũng bị chấm dứt.

Tổn thất lớn nhất chính là chúng ta ! Mẹ đã đầu tư vào đó nhiều tiền như vậy, bây giờ thành công cốc rồi, con còn làm mất chân sau của mẹ, mẹ....!"
Thẩm Trường Thanh thở không ra hơi, ôm lấy ngực sắp ngất đi, Thẩm Thiên Vi không quan tâm, thấy người làm trong nhà lo lắng tiến lên trước, cô ta liền lên lầu nghỉ ngơi.

"Mang cho bà ấy một bát canh an thần, đến từng tuổi này rồi mà còn suốt ngày chơi trò tao sống mày chết thú vị làm sao?"
"Mày, loại phá gia chi tử!"
Thẩm Trường Thanh đi tới, giơ tay đánh cô ta.
"Mẹ sẽ mất đi con đấy".
Cái tát liên tiếp giáng xuống mặt cô ta, những lời nói của Thẩm Thiên Vi khiến người phụ nữ kiên cường choáng váng, cô ta phải kiên cường cả đời này, lại phải bại dưới tay con gái mình.
"Mày đi thay quần áo cho tao, buổi chiều hôm nay cho dù có như thế nào cũng phải đi xin lỗi cho tao, công khai xin lỗi, nếu không Trần Dịch sẽ không tha cho chúng ta, mau đi!"
Thẩm Thiên Vi vẫn không dám trái ý mẹ, thay bộ quần áo giản dị rồi để theo mẹ đến công ty.
Đường Thanh Tâm và Lệ Thiên Minh đang dùng bữa trong nhà hàng, điều kiện ở đây không tốt lắm nhưng trang trí rất ấm cúng, mấu chốt là nó gần trường đại học của cô.

Cô và Lệ Bách Nhiên cũng đã từng đến nhà hàng này, nhưng không ngờ Lệ Thiên Minh cũng quen thuộc với những món ăn này.

Một chiếc TV được treo trên bức tượng góc của quầy thu ngân trong một nhà hàng nhỏ, và một tách trà xanh sau bữa ăn là thói quen được Đường Thanh Tâm duy trì.

Hai người đang ngồi đối diện nhau không nói gì, thì giọng nói xin lỗi của Thẩm Thiên Vi truyền đến bên tai Đường Thanh Tâm.
Cô không nhịn được ngồi thẳng dậy nhìn bóng dáng quen thuộc trên màn hình TV.
Có thể nhìn ra, cô ta khóc rất đau thương, khóc lóc kể lể, liệt kê từng chuyện gây rắc rối và tổn hại mà cô ta đã gây ra cho gia đình, bạn bè và những người vô tội, và nhân cơ hội này để xin lỗi Đường Thanh Tâm.
"Em có chấp nhận không?"
Lệ Thiên Minh thậm chí còn không nhìn vào màn hình, chỉ nhìn chăm chăm vào Đường Thanh Tâm và muốn biết cô có ý gì, nhà họ Thẩm bất chấp mối khủng hoảng dư luận như vậy, chẳng qua là vì muốn kéo dài thời gian, tình hình như hiện tại ai có mắt đều có thể nhìn rõ, nếu như cô ta không ra mặt xin lỗi, có lẽ nhà họ Thẩm từ nay về sau khó mà xuất đầu lộ diện.
Đường Thanh Tâm lắc đầu.
"Tất cả những gì cô ta làm đã đủ để cô ta ăn cơm trong tù rồi.

Bây giờ cô ta chỉ xin lỗi công khai và muốn được bỏ qua chỉ với vài giọt nước mắt.

Có chuyện dễ dàng như vậy sao?"
Thấy thái độ của Đường Thanh Tâm, Lệ Thiên Minh cảm thấy yên tâm, lúc đầu Thẩm Trường Thanh yêu cầu phải trả 5 triệu USD mới đồng ý cho hai người đính hôn, lấy cái đó để rót vào Trần Hưng, không ngờ Trần Dịch lại sẵn sàng cắt đứt kinh mạch và bắt đầu lại từ đầu, giờ đây nhà họ Thẩm đã không còn giá trị sử dụng, Thẩm Trường Thanh làm như vậy căn bản không đủ để bù đắp lỗi lầm mà bà ta đã gây ra với Đường Thanh Tâm.
Quan trọng hơn, cô ta đã hãm hại Lệ Kình.
Từ đó, Lệ Thiên Minh mới biết lý do vì sao bố con Lệ Bách Nhiên lại dám làm chuyện như vậy, ngoài sự xúi giục của Trần Dịch, và Thẩm Trường Thanh đứng sau thổi bùng ngọn lửa, hứa sẽ có lợi cho họ, hiện tại tất cả những thứ này đều là do bà ta gieo gió gặp bão.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện