Tôi Trồng Trọt Ở Tận Thế

Chương 8: 8: Đi Mua Sắm




Thông thường vào lúc này, tên cơ quan càng dài người ta mới càng không hiểu bạn thực sự làm gì, và khi liên kết với một cơ quan XX nào đó, nó sẽ có vẻ như bạn đang kiểm tra xem sản phẩm trong cửa hàng của họ có đạt tiêu chuẩn hay không.

Lúc này, chủ cửa hàng sẽ thay đổi thái độ, mỉm cười và bắt đầu giới thiệu sản phẩm cho bạn.

Tịnh Thù cẩn thận dán nhãn và ghi chú cẩn thận cho mỗi gói hạt giống, cuối cùng khi thanh toán cô còn được tặng thêm một số thứ khác.

Chẳng hạn như chủ cửa hàng tặng những củ khoai mì, khoai lang đã lên mầm, những mảnh khoai tây không đáng giá, để đóng góp cho đất nước nên mỗi ông chủ đều tặng một ít, Tịnh Thù cảm kích để vào xe đẩy nhỏ của mình.

Điều bất ngờ là còn có cả giống nấm như kim châm, nấm hương!
Mang về không cần tưới nước, sau khoảng mười mấy ngày là mọc ra, có thể thu hoạch được khoảng 3 lần nấm, nhưng chỉ cần mang về thì Tịnh Thù sẽ có cách để chúng tiếp tục phát triển.

Có thể nói nấm là một trong số ít loại rau có thể phát triển trong thời kỳ tận thế, nó đã cứu sống không biết bao nhiêu người.

Tịnh Thù dù đã ăn đến phát ngán nấm bào ngư, nhưng cô không ngại ăn các loại nấm khác.


Mỗi loại cô mua hai bánh, viết địa chỉ để lát nữa trung tâm giao hàng sẽ đưa thẳng đến nhà.

Mua xong hạt giống, cô tiếp tục đi sâu vào bên trong.

Dù hạt giống chỉ một hai tệ một gói, nhưng chủng loại nhiều, tổng cộng Tịnh Thù đã chi 1.

030 đồng.

Chẳng mấy chốc Tịnh Thù tìm thấy một cửa hàng bán buôn gia vị rất lớn, vừa vào cửa đã thấy mười thùng dấm ăn đặt thành hàng, cảnh tượng hết sức hùng vĩ.

"Chào bà chủ, xin hỏi có giao hàng miễn phí không?"
Tịnh Thù đánh giá người phụ nữ đang bận rộn gõ máy tính tính toán.

"Giao hàng miễn phí từ hai nghìn tệ, muốn gì cô cứ xem đi, không trả giá.


"
Bà chủ nói mà không ngẩng đầu, một bên bà ta lại hối thúc chàng trai đang sắp xếp hàng hóa phía sau:
"Nhanh giao hàng cho siêu thị Hữu Nghị, họ lại thúc giục rồi kìa.

"
Có thể thấy mặc dù nơi này hơi biệt lập, nhưng kinh doanh rất tốt, toàn khách quen mua sắm.

Tịnh Thù bắt đầu đi vào và xem xét giá cả từng món, cô không khỏi cảm thán rằng giá bán buôn ở đây quả thật rất rẻ.

Nhưng nơi đây bán sỉ từ 5 thùng (50 cân) trở lên, không bán lẻ.

Dấm ăn nhà họ Trần ở Sơn Tây: 270 tệ (5 thùng).

Muối ăn: 180 tệ.

Nước tương: 140 tệ
Đường trắng: 300 tệ!
Tịnh Thù cảm thấy mình chắc là bị điên rồi, sao nhìn thấy những loại gia vị này mà lại muốn chảy nước miếng?



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện