Ngày Đêm (Nhật Dạ)

Chương 8



Trong YY có người mở mic nói: “Ế? Anh Quân lên rồi kìa”

Ngay lập tức nghe thấy giọng Kiếm Thất: “Cậu ta có thể mang thêm người đến không?”

Người nọ nói: “Để em mật ổng”

Trong khung trò chuyện, Thiện Tuân vừa mới gõ xong sơ lược sự việc vừa xảy ra, nghe bọn họ nói thế, lại xóa sạch từng chữ. Quả nhiên Tiêu Quân Mạc không gửi chat mật qua nữa. Trong YY im lặng một lúc, nghe thấy người kia vừa mở mic đã nói: “Chờ chút, mọi người lại nằm một lát nhé”

Chúc Chúc cười nói: “Không vội không vội, nằm lâu vậy rồi cũng không sợ nằm thêm một giờ nữa đâu”

Thiện Tuân sờ soạng châm một điếu thuốc, hai tay rời bàn phím, nhìn đám tên đỏ trong giao diện game phun nước miếng không biết mệt mỏi, trong đầu nghĩ vài chuyện linh tinh. Ngoài ý muốn, cũng không phải chờ lâu, trong YY vang lên giọng nói quen thuộc.

“Tôi dẫn người tới rồi, đợi bọn tôi bay đến điểm hồi sinh, một hai ba mọi người cùng dậy, đẩy về”

Kiếm Thất nói: “Cậu dẫn người qua thật à? Mộc Mộc bên kia không sao chứ?”

Tiêu Quân Mạc nói: “Không sao” Một đợt tiếng gõ bàn phím, tiếp đó là tiếng uống nước rất nhẹ, lạch cạch một cái, cốc sứ đặt trên bàn, “Bên tôi tám mươi mấy người, mở bốn PT, lợi thế nhân số, mọi người đừng sợ, chuẩn bị dậy đánh chó”

Long Duyệt nói: “Uầy, phản kháng trong nháy mắt”

Mọi người cười nói anh Quân mà đã ra tay sao có thể bẽ mặt được, đều chuẩn bị dậy báo thù.

Kỳ thuật thành viên lão thành của hai bang đều biết tình hình không ổn, lấy thực lực của [Mộng Phù Sinh], trong khoảng từ bảy đến mười một giờ tối, lôi ra một trăm acc đoàn chiến dã ngoại không phải việc khó, mười giờ kém tối chủ nhật, tám mươi mấy người, phỏng chừng là kỷ lục quần chiến buổi tối thấp nhất hai tháng qua của [Mộng Phù Sinh].

[Mộng Phù Sinh] tập trung phát triển đoàn chiến dã ngoại, thậm chí gần đây có suy nghĩ thành lập phân bang, bang hội hùng manh đến tận giờ không thể tách khỏi sự quản lý cẩn thận chặt chẽ của Minh Vũ. Minh Vũ xưa nay có nguyên tắc, quản lý bang hội nhất định phải vào bang hơn một tháng, tham dự hoạt động của bang hơn mười lần, còn nữa, xin miễn quản lý nữ. Vấn đề con gái có thể quản lý bang hội hay không, Minh Vũ và Kiếm Thất từng thảo luận, hắn vẫn kiên trì quan niệm rằng, con gái thiếu lý trí và thiên phú chơi game, đối mặt với nhiều chuyện dễ xử lý theo cảm tính, sức chịu đựng ít, dễ làm sự việc trở nên phức tạp, cũng gây bất lợi cho thành viên bang hội ở chung hòa thuận. Hắn từng ở một bang hội, tác phong làm việc của quản lý nữ quá cực đoan, lạm dụng chức quyền, làm cho một đám nòng cốt trong bang tức giận bỏ đi, bang hội kia thoáng cái đã tan rã. Yêu cầu của Minh Vũ đối với thành viên của Mộng Phù Sinh cũng rất cao, vào bang một tháng tham dự hoạt động bang hội ít hơn năm lần sẽ bị lọc ra khỏi bang, tuyên bố [Mộng Phù Sinh] không nuôi người rảnh rỗi.

Bây giờ giữa chừng lòi ra Mộc Mộc, trên thực tế đã tát vào mặt Minh Vũ.

Tiêu Quân Mạc đang chỉ huy trong YY.

“Mộng Phù Sinh, đi ra xung quanh bọn nó, thấy tôi gõ 1 thì ôm đoàn”

Kiếm Thất nhìn hiểu anh muốn hai mặt giáp công, nói: “Nào, chúng ta đếm một hai ba rồi sống lại ở điểm hồi sinh, đứng dậy liền giảm thương đánh ra bên ngoài”

Tiêu Quân Mạc nói: “Gõ 1 ôm đoàn, tốc độ lên. Chuẩn bị kỹ càng, mở giảm thương, một bước xông vào đám người, giết chết đám vô dụng này! Đẩy!”

Thiện Tuân là class tay dài, không cần đi tiên phong, mới đầu vẫn chết vài lần, thế nhưng ngay ở phía sau điểm hồi sinh, ngã rồi không ngừng đứng dậy, rất nhanh từng mảng từng mạng tên đỏ đã biến thành màu xám. Cho dù không mở kỹ năng giảm thương, thả một cái AOE cũng farm được mấy cái đầu người, một chữ thôi, đã.

Không thể không thừa nhận, [Mộng Phù Sinh] đến đều là tinh anh, Minh Vũ nói một người của họ có thể đánh ba, có phần khoa trương nhưng cũng không quá, [Mộng Phù Sinh] đúng là có sức chiến đấu như thế.

Giọng nói của Tiêu Quân Mạc vẫn chưa biến mất.

“Thả hết skill khống chế đi, giữ người giữ người, đừng để mấy thằng cháu chạy mất. Mợ, chôn người của ông một giờ, nói đi là đi à?”

Không ai lên mic, chỉ có mình anh mở mic tự do, bàn phím bị gõ đến vang lách cách, có thể tượng tượng được tốc độ tay kinh người.

“Chuyển sang điểm hồi sinh của bọn nó, đến lúc thì thả skill khống chế, đừng để bọn nó chạy”

Hiệu lệnh vừa ra, hơn một trăm người bay tới điểm hồi sinh của tên đỏ, náo loạn như nạn châu chấu, cả trời đều là quân đồng minh. Nằm chết một tối, lại bị người phun nước miếng hơn một giờ, một bụng lửa giận của mọi người cuối cùng cũng tìm được thời cơ trút ra, tích cực đến đòi mạng, giống như vội vàng đi ăn, chậm là không sờ được xác tên đỏ vậy.

Một đám người trước đó còn vênh váo đắc ý bị đại quân châu chấu nghiền cho không cách nào bò dậy, càng đừng nói cast skill bay ra khỏi bản đồ. Mới đầu còn có người ở điểm hồi sinh, đáng tiếc dậy cái đã bị một phát chết liền, lại thêm mấy tốp ngã xuống, phơi thây đầy đất, thành thành thật thật nằm nhìn trời, không ai muốn tự sát nữa. Đao khách với đỉnh đầu bốn chữ [Ly Biệt Cùng Quân] ngồi thiền ở nơi xung quanh thi thể đầy đất.

Giao diện game bị nhồi vào một đống chữ trắng lít nha lít nhít, người xem hoa cả mắt, chỉ có thể nhìn khung trò chuyện, tiếc rằng tốc độ spam bình luận quá nhanh, căn bản không có thời gian nhìn cho xong đã bị bên dưới đẩy lên, đảo mắt không còn tung tích.

[Quả Táo Nhỏ Tiểu Nha]: Một đám chó điên Mộng Phù Sinh, chủ không có nhà thì trống vắng đúng không!

[Du Khúc]: Ly Biệt Cùng Quân, đại ca mày đâu? Sao lại phái mày tới dọn bãi, Mộng Phù Sinh hết người rồi à?

[Suất Kỉ Manh][Ly Biệt Cùng Quân] cặn bã

[Suất Kỉ Manh][Ly Biệt Cùng Quân] cặn bã

[Suất Kỉ Manh][Ly Biệt Cùng Quân] cặn bã

[Không Cốc U Lan]: Ly Biệt Cùng Quân, Minh Vũ có vợ, chuyện cắn người mày cũng quản rồi à? Đúng là chó ngoan, không uổng công chó đầu đàn khổ tâm bồi dưỡng mày

[Hoa Phi Hoa]: Đám chó Mộng Phù Sinh, tao gọi mày một tiếng mày có dám thưa không? #mỉm cười

Thiện Tuân mở mic, cười nói: “Thủ đoạn kéo cừu hận của anh Quân giỏi ghê, chỉ đối tượng tập trung hỏa lực hay là Kiếm Thất của chúng ta ấy nhỉ”

Tiêu Quân Mạc cười nói: “Muốn học không? Tuyệt kỹ độc môn đấy”

Thiện Tuân nói: “Thất Thất muốn học không kìa?”

Kiếm Thất cười ra tiếng, nói: “Hai cậu được rồi đó, giờ làm sao đây, xem bọn nó phun nước miếng hay là giải tán?”

Tiêu Quân Mạc nói: “Những người khác có việc thì đi trước đi, Mộng Phù Sinh, trông cho tôi, một thằng cũng không thả”

Vừa nãy Tiêu Quân Mạc không có mặt, lại bị Kiếm Thất ảnh hưởng, mấy người bên Mộng Phù Sinh không đánh trả. Giờ bình xịt (1) số một đến rồi, một đám người Mộng Phù Sinh giống như ruồi thấy thịt, lấy sức chiến đấu vượt qua tưởng tượng phát động phản công.

[Lan Vũ]: Áu áu áu, không phục lên cắn bọn này đê

[Công Tử Phiên Phiên]: Chó thích ăn thịt, một đám bọn bay ngàn dặm xa xôi đưa đến, nào có đạo lý không ăn đúng không? Anh mày ăn đến no căng, cảm ơn nhé

[Hamster MoeMoe]: Thừa dịp Minh Vũ không có mặt bắt nạt Thất Thất của bọn này, bản lĩnh của lũ gà đúng là làm cho ngời ta mở rộng tầm mắt. Đừng quên, không có Minh Vũ bọn này còn có Quân đại đại nha!

[Công Tử Phiên Phiên]: Lũ gà có giỏi thì đứng dậy mà nói nè

[Khúc Chung]: Vừa nãy đứa nào sờ soạng mông Thất Thất đứng ra cho ông! (╰_╯)

[Chúc Chúc]: Vừa nãy đứa nào sờ soạng mông Dụ Dỗ đứng ra cho bà! (╰_╯)

[Ly Biệt Cùng Quân]: Vừa nãy đứa nào sờ soạng mông Dụ Dỗ và Thất Thất đứng ra cho bố mày! (╰_╯)

[Dụ Dỗ Từng Bước]: ………

Thiện Tuân vừa mới chuẩn bị cast skill chuyển bản đồ trầm mặc chốc lát, lựa chọn ngồi thiền tại chỗ, gia nhập cuộc chiến nước miếng.

Kênh trò chuyện cận loạn thành một nồi cháo, ngược lại trong YY rất yên tĩnh. Cuối cùng Kiếm Thất mở mic đánh vỡ sự im lặng, nói: “Hôm nay cảm ơn các anh em của Mộng Phù Sinh, còn có các bạn Tiểu Lâu Nhất Dạ nữa, cảm ơn”

Tiểu Lâu Nhất Dạ chính là bang hội của Long Duyệt.

Long Duyệt hồi lâu không mở mic nói: “Đừng đừng đừng, bọn tôi cũng có làm gì đâu, vẫn là anh Quân có tác dụng, giải quyết tới tấp”

Tiêu Quân Mạc nói: “Tiểu Lâu Nhất Dạ? Cứu binh?”

Đúng là không khiêm tốn chút nào.

Thiện Tuân mở mic giải vây: “Sư phụ Chúc Chúc, Long Duyệt, nhân tài chỉ huy”

Long Duyệt cười nói: “Dụ Dỗ cậu muốn tôi xấu hổ chết à?”

Tiêu Quân Mạc dường như nở nụ cười: “Cảm ơn, thêm hảo hữu”

Cuối cùng cũng coi như cho chút mặt mũi.

Trong YY dần dần có ngưởi mở mic tự do, đa số là oán giận đám người đối diện kia khinh người quá đáng, nhìn đúng thời cơ Minh Vũ không có mặt, Tiêu Quân Mạc cũng không online, vài bang hội cùng nhau dồn ép [Kiếm Khiếu Nhất Phương]. Thiện Tuân vốn tưởng Tiêu Quân Mạc sẽ hùa theo, rồi phun ra mấy lời hung ác, không ngờ được anh lại nghĩ thoáng vô cùng.

“Ra ngoài lăn lộn là phải trả giá, nghĩ thoáng đi nghĩ thoáng đi, trước đây chúng ta cũng chôn người khác vậy mà. Chơi game chỉ là cảm xúc mãnh liệt, ăn quả đắng thì đẩy về là được, mình nói lý thì thua rồi”

Chúc Chúc nói: “Anh Quân nói quá chuẩn, nhớ lúc đầu em cũng bị anh Quân cướp vật tư giữa đường, đứng cũng không đứng dậy được, trước khác nay khác mà”

Long Duyệt cười nói: “Còn có chuyện này nữa à?”

Tiêu Quân Mạc trầm mặc một lát, nói: “Em gái Chúc Chúc nè, em xác định không có ý mỉa anh đấy chứ?”

Chúc Chúc: “Có chút đó”

Tiêu Quân Mạc: “…”

Người bên Mộng Phù Sinh cười to: “Anh Quân xem đi, làm người không chân chính, đến em gái cũng không tha, báo ứng đến rồi đây này”

Tiêu Quân Mạc cười mấy tiếng, ngược lại không có dáng vẻ mất hứng.

Kiếm Thất nói: “Nói tóm lại, hôm nay vẫn là nhờ có anh Quân. Tôi vô cùng vui, hiếm khi có nhiều người như vầy, không bằng mở ca hội đi. Tôi chuyển hình thức xếp hàng lên mic, ai muốn lên mic hát, muốn nhân cơ hội quyến rũ em gái, có nhu cầu thì cứ mật tôi bất cứ lúc nào”

Tâm trạng của mọi người đều không tệ, lúc này có người phụ họa. Hình thức xếp hàng lên mic xoay chuyển rất nhanh, lập tức có người cướp mic, là người của Mộng Phù Sinh, kêu Khúc Chung, là một trong mấy người từ lúc bắt đầu đã tới cứu cánh. Giọng nói có phần non nớt, còn mang cảm giác thiếu niên.

“Đầu tiên em thay mặt tất cả cẩu FA ở đây bày tỏ lời cảm ơn chân thành đến Thất Thất, thật là cảm động bà mối tốt Trung Quốc Thất Thất đã cho chúng ta diễn đàn gặp mặt lớn như vậy, cảm ơn bang hội của Thất Thất và tất cả em gái của Tiểu Lâu Nhất Dạ…”

Kiếm Thất lúc này ngắt lời cậu ta nói: “Nhảy qua đoạn này, hát mau lên đi, bằng không lấy việc quấy nhiễu trật tự hội trường bắt cậu xuống giờ”

Khúc Chung cười nói: “Em lên nói lời dạo đầu, anh Quân xếp sau em thôi thì để dành cơ hội cho ảnh đi. Chào tạm biệt, em xuống mic đây”

Tiêu Quân Mạc: “…”

Tiêu Quân Mạc sau một lúc không lên tiếng không hề phòng bị liền nhận mic, cũng không ai nói chen vào. Trên tần số đã có người bắt đầu spam tặng hoa, Thiện Tuân nối đuôi, tiện tay cũng nhấn tặng một bông hoa.

Tiêu Quân Mạc mở miệng.

“Ừm…lời cảm ơn Khúc Chung cũng đã nói giúp tôi rồi, tôi chỉ có thể nói lời cụt hứng, Hôm nay tôi ở chỗ ba mẹ, không hát được, chỉ tập trung làm người nghe thôi. Có ai vừa ý em gái hay cậu chàng nào có thể mật tôi, tôi tự tin mình làm tốt hơn Thất Thất, cảm ơn”

Thẳng thắn dứt khoát, không cho người ta phản ứng đã xuống mic.

Đến lượt Chúc Chúc nhận mic.

Cô có hơi ngây ngẩn, vừa khéo trên tần số có một đám người đang spam, cô mất một lát điều chỉnh trật tự từ, lập tức hùa theo cười nói: “Đừng vậy mà anh Quân, biết bao em gái muốn nghe anh hát tiện thể sinh khỉ con cho anh đó nha, lớn nhiêu rồi sao vẫn còn debuff mama vậy?”

Chữ trên tần số vẫn đang nhảy.

[Quân đại đại anh không thích hợp làm người môi giới đâu, vẫn nên cân nhắc cho em sinh khỉ con đi!]

[Anh Quân em thích con trai anh có thể giới thiệu được không?]

Làm quản lý, Tiêu Quân Mạc không lên mic cũng mở mic nói chuyện, giọng nói mang theo ý cười: “Rồi rồi, gạt tôi sang một bên đi, có mở ca hội nữa không hả?”

Chúc Chúc lại trêu anh mấy câu, mở nhạc đệm, bắn phát súng đầu tiên của ca hội.

Giọng của Chúc Chúc khá ngọt, nhưng có hơi lệch tông, không lo là ở hai bang hội đều khá là được người yêu mến, hoa tươi vẫn không gián đoạn. Còn có người gõ chữ trêu: Chị gái trên mic, ước hẹn không?

Tiêu Quân Mạc được toại nguyện, rất nhanh thành người nghe không đáng chú ý.

Thiện Tuân tặng hoa cho Chúc Chúc sau đấy chuyển giao diện trong máy tính về game, thấy tên đỏ đã ít đi hơn nửa. Một Đao khách toàn thân đồ đen vẫn ngồi thiền ở vị trí ban nãy, người của [Kiếm Khiếu Nhất Phương] và [Tiểu Lâu Nhất Dạ] cơ bản đã đi sạch, người Mộng Phù Sinh ngược lại vẫn nghe theo mệnh lệnh lúc đầu canh giữ điểm hồi sinh của quân địch, trong YY mở ca hội, nhiệm vụ giết tên đỏ trong game cũng không ngừng.

Thiện Tuân chọn chat mật.

[Dụ Dỗ Từng Bước]: Mic máy tính em gái anh có hơi lởm đấy

[Ly Biệt Cùng Quân]: Không thể nào, nó thường xuyên dùng để hát mà

[Dụ Dỗ Từng Bước]: Tôi nghe âm thanh có hơi khác so với thường ngày

[Ly Biệt Cùng Quân]: Chậc, sao chỉ có mình cậu thấy thế? Cũng có ai nói mic tôi bị sao đâu

[Dụ Dỗ Từng Bước]: Tôi quá quen giọng anh rồi, lúc cao trào kêu lên dễ nghe cực, không giống giọng vịt đực hôm nay

[Ly Biệt Cùng Quân]: ….

[Dụ Dỗ Từng Bước]: #mỉm cười

[Ly Biệt Cùng Quân]: Cậu vẫn chưa ngủ à?

[Dụ Dỗ Từng Bước]: Anh nói mới thấy đúng là hơi mệt thật

[Ly Biệt Cùng Quân]: Thế thì ngủ đi, hay là luyến tiếc ca hội?

[Dụ Dỗ Từng Bước]: Nào dám, không phải còn có ngài nhìn chòng chọc đấy sao? =w=

[Ly Biệt Cùng Quân]: Tác dụng của tôi lớn vậy cơ?

[Dụ Dỗ Từng Bước]: Không phải à? Tự tin lên, tôi cực kỳ sợ anh Quân đấy, xin anh về sau nhỡ mà đối địch ngàn vạn lần đứng chôn tôi ở điểm hồi sinh nhé

[Ly Biệt Cùng Quân]: ….Sao cậu vẫn chưa đi ngủ?

[Dụ Dỗ Từng Bước]: =w= Tôi phiền lắm à?

[Ly Biệt Cùng Quân]: Thần phiền

[Dụ Dỗ Từng Bước]: Rồi rồi, đi ngủ đây, anh cũng đừng ngâm muộn quá, mai còn phải đi làm đấy

[Ly Biệt Cùng Quân]: Ừ

[Dụ Dỗ Từng Bước]: Tôi còn muốn làm phiền anh chút nữa kìa

[Ly Biệt Cùng Quân]: …..→_→

[Dụ Dỗ Từng Bước]: =3=

Không lập tức nhận được câu trả lời, bên kia có lẽ còn chưa lấy lại tinh thần

Thiện Tuân trong lòng chợt sinh ra cảm giác khoái trá, tự bật cười trước máy tính, cũng không cho người nọ cơ hội trả lời, lập tức tắt giao diện game, thoát YY, đóng máy tính lại.

Ánh sáng màn hình máy tính tắt đi, như tắt điều hòa, thần kinh não hơi hưng phấn cũng theo đó dần hạ nhiệt. Ý cười trên mặt Thiện Tuân vụt tắt, đi vào buồng vệ sinh trong phòng tắm, lại quay về trước máy tính, di động không biết hết pin tự động tắt máy từ lúc nào. Cầm đầu cắm và dây sạc bò lên giường, sạc điện cho điện thoại, khởi động máy, chờ vạch tín hiểu di động nhảy ra, điện thoại cũng theo đó rung một cái.

Nhắc nhở tin nhắn mới, người gửi, Ly Biệt Cùng Quân——Người lười quá, đến nay vẫn chưa sửa.

[Ngủ ngon]

Chỉ là hai chữ ngắn gọn, Thiện Tuân lại mê muội nhìn chằm chằm một lúc lâu. Trong đầu quanh quẩn lời nói của Tần Duệ, lần đầu tiên như thằng con trai có mối tình đầu, nhiều lần suy đoán vẻ mặt của đối phương khi cầm di động soạn tin nhắn.

Sau đó tự mình cũng bật cười.

Chú thích:

(1) Bình xịt: chỉ người thích chỉ trích (phê bình thậm chí chửi rủa) lung tung người khác mà không thấu tình đạt lý.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện