Nam Cung Phu Nhân, Em Muốn Thoát Khỏi Tôi?

Chương 20



Tuyên Vân Phi đứng dựa vào lồng ngực hắn, nghe được nhịp tim hắn đập loạn xạ. Cô không biết, khi nãy hắn nói ra những lời này, có phải là đã thổ lộ tình cảm với cô lần nữa?.

Cô ngước khuôn mặt xinh đẹp nhìn hắn, Nam Cung Long cũng nhìn cô. Dần dần, hắn đưa khuôn mặt cô lại gần hắn. Đến khi chóp mũi cả 2 chạm vào nhau, đôi mắt họ nhìn vào nhau.

Thời khắc ấy, cô như được trở về khoảng thời gian theo đuổi hắn. Cô nhớ cô đã mong đợi được đứng cạnh hắn, được cùng hắn âu yếm, được hắn yêu thương đến như thế nào.

Nhưng rồi mãi đến khi Tuyên Vân Phi có cảm giác cô không còn yêu hắn nữa, thì Nam Cung Long lại mang tình cảm của hắn cho cô. Một lần nữa cô nhận ra, mình đã sa vào lưới tình do hắn giăng tơ.

"Long." Tuyên Vân Phi khẽ gọi tên hắn

"Anh đây." Nam Cung Long nhanh chóng đáp lại

Mặt cả hai người đối diện nhau, không khí trong phòng dần trở nên rạo rực.

Bàn tay cô đặt trên ngực hắn, cả cơ thể ngọc ngà của cô dựa sát vào người Nam Cung Long. Cô khẽ khép hờ cánh mi quyến rũ, đôi môi mọng nước được phủ kín bởi môi bạc của hắn.

Nam Cung Long ôm chặt cô trong vòng tay, hắn nhẹ nhàng mút lấy cánh môi dưới, lưỡi từ từ tiến sâu vào bên trong càn quét hết tất cả mật ngọt của Tuyên Vân Phi.

Hắn hưởng thụ sự dịu dàng hiếm thấy của cô, hắn từng bước từng bước thu phục lấy trái tim của Tuyên Vân Phi một cách nhẹ nhàng không thô bạo.

Lưỡi hai người quấn lấy nhau thắm thiết, cả hai hôn nhau đến cả trời đất cũng xoay chuyển, họ chìm đắm trong vị mật ngọt của nụ hôn mang lại.

Thời gian cứ thế trôi qua, dục vọng của Nam Cung Long cũng tăng lên. Từ nhẹ nhàng, hắn chuyển sang hôn kịch liệt, Tuyên Vân Phi cũng vì sự thay đổi của hắn mà theo.

Hắn xoay người đặt cô xuống giường, trong cơn hấp hối hắn cởi chiếc áo vest bên ngoài rồi vứt lên chiếc ghế bàn trang điểm.

Bàn tay hắn chạy dài từ bắp chân đến vòng 3 căng tròn của cô.

Nam Cung Long rời khỏi cánh môi cô, một sợi tơ bạc từ lưỡi hai người được kéo dài. Khuôn mặt phiếm hồng của cô trở nên đỏ ửng khi thấy nước bọt cả hai quyện vào nhau tạo thành sợi tơ bạc.

"Em, được chứ?" Nam Cung Long khẽ hỏi cô. Hắn tôn trọng quyết định của Tuyên Vân Phi, hắn không ép cô.

Cô khẽ gật đầu.

Nam Cung Long nhếch môi cười, hắn nâng cằm cô lên rồi khẽ hôn trên đấy. Hắn nhắm đến cổ cô, hắn muốn "tặng" cô một dấu hôn thật đậm trên đấy.

"Long, đừng cắn. Hôn nhẹ thôi, ngày mai em phải đi tiệc." Tuyên Vân Phi sợ hắn để lại dấu hôn đỏ đầy ám muội này thì sẽ có người thắc mắc hay thậm chí là bàn tán.

Hắn đành miễn cưỡng hôn nhẹ lên chiếc cổ trắng ngần của cô. Rồi trượt xuống khuôn ngực đầy đặn.

Nam Cung Long kéo cô ngồi trên đùi của hắn. Để cả người cô dựa trên cơ thể hắn đồng thời cả bộ ngực căng tròn của cô ở ngay trước mặt mình.

Hắn không nhanh mà chậm tháo bỏ nút áo của cô, trước mặt hắn bây giờ là bộ bra ren màu đen che chắn khuôn ngực quyến rũ.

Chóp mũi hắn ngay tại rãnh ngực của cô, cặp bồng đào phập phồng theo hơi thở Tuyên Vân Phi càng khiến nó trở nên kích tình.

Nam Cung Long hôn lên bầu ngực trắng nõn không được áo lót che chắn. Tay hắn lúc này đang vuốt ve cái eo nhỏ của Tuyên Vân Phi giờ đây vòng ra phía sau thuần thục tháo chiếc áo lót rồi tuỳ tiện quẳng xuống sàn.

Tuyên Vân Phi thấy phần cơ thể trên của mình bị hắn lột sạch không còn thứ gì liền cảm thấy xấu hổ.

"Bao lần em trần trụi trước mặt anh rồi, còn ngại cái gì? Nơi em không muốn cho anh thấy cũng đã thấy rồi." Nam Cung Long vô sỉ mà nói, tay hắn chạm đến bầu ngực của cô khẽ vuốt ve.

Hắn vo vo đầu nhũ hoa của cô khiến nó cương cứng, hắn ngậm lên đầu nhũ hoa, lưỡi hắn vẽ một vòng trên hạt đậu nhỏ xinh.

Cơ thể Tuyên Vân Phi khẽ run lên, cô đang ôm lấy đầu Nam Cung Long dựa sát vào người mình, từng ngón tay cô đan vào lọn tóc đen nhánh của hắn. Cô cảm nhận được vật cứng bên dưới của hắn không chịu yên.

Khu vườn ẩm mật của cô cách vật cứng của hắn qua lớp quần lót của hai người. Cảm nhận được vật bên dưới ngày càng cương cứng và nóng rực của hắn.

Hơi thở cả hai ngày một gấp gáp, cô dụi mặt mình vào tóc hắn. Dây chun buộc tóc của cô cũng đứt hẳn làm mái tóc xoăn đen xoã dài hai bên vai.

Nam Cung Long đẩy cô nằm xuống dưới thân mình, mái tóc đen óng phủ xuống che đi bờ vai gợi cảm. Hắn nhìn cơ thể quyến rũ của cô dưới thân hắn giờ đây chỉ còn chiếc quần lót che đi phần nhạy cảm.

Hắn trượt nhẹ quần ra khỏi cơ thể cô, bên dưới cô ẩm ướt vô cùng. Dịch thuỷ nhớp nháp ấy thế mà lại có sức hút.

Ngón tay hắn đưa vào bên trong hoa huy*t ướt át của cô. Khuấy đảo bên trong khiến Tuyên Vân Phi điên đảo, rên rỉ.

Nam Cung Long cũng cởi hẳn toàn bộ những gì còn sót lại trên người hắn. Vật nam tính của hắn giờ đây đã cương cứng lên có vẻ không thể đưa vừa vào cung nguyệt của cô.

"Long, đau chết mất. Kh...không vừa đâu." Tuyên Vân Phi thất kinh khi nhìn thấy thứ to lớn ấy, cái đấy của hắn thật khiến cô chết khiếp.

"Thả lỏng Phi, anh sẽ không khiến em đau." Nam Cung Long hôn lên bàn tay cô để trấn an.

Nam căn của hắn từ từ đưa vào hoa huy*t cô, đỉnh đầu nhanh chóng phủ một lớp dịch thuỷ. Tiếp đến hắn nhẹ nhàng đưa hết vào bên trong.

Được một nữa, toàn thân cô cảm thấy như có luồn điện đi qua. Tuyên Vân Phi ưỡn người. Đôi môi nhỏ khẽ rên rỉ vài tiếng.

"Ah...Long,người ta...đ...đau." Cô khẽ kêu lên đau đớn.

"Xem em kìa, chưa là màn khởi đầu mà em đã...tch." Hắn nhìn dáng vẻ này của cô trông thật dâm đãng, cặp má phiếm hồng, cơ thể cô vặn vẹo bên dưới thân hắn.

Hắn nhớ khi sáng bảo cô lẳng lơ, nhưng đến hiện tại. Hắn lại vì sự lẳng lơ này mà chết mê chết mệt với Tuyên Vân Phi.

Khu vườn nhiệt đới nóng ẩm bên dưới giờ đây đã ôm trọn vật nam tính của hắn. Nam Cung Long nhẹ nhàng di chuyển bên trong cơ thể cô, nhẹ nhàng mà kích thích.

Không hiểu sao, cô lại thích cảm giác này. Hắn ôm lấy cơ thể cô, khẽ liếm láp vành tai cô âu yếm.

Sự luân chuyển dịu dàng của hắn khiến đầu óc cô quay cuồng. Cô và hắn chìm trong khoảng khắc ý loạn tình mê.

Khi tình yêu lên cao, cũng là lúc dục vọng dâng trào.

Khuôn ngực cô lên xuống nhịp nhàng theo sự chuyển động ra vào của hắn. Giọt mồ hôi nhễ nhại kéo theo những lọn tóc vương trên khuôn mặt cô.

Bên ngoài những giọt mưa bắt đầu tí tách rơi, cơn gió lạnh bên ngoài cũng liên tục thổi dồn dập vào cánh cửa sổ phòng. Trời bên ngoài cũng đã tối, bên trong phòng cũng chẳng khác gì.

Nam Cung Long với tay bật chiếc đèn ngủ trên tủ đầu giường.

Ánh đèn vàng hắt lên khuôn mặt xinh đẹp nhễ nhại của cô. Đôi mắt biếc, cánh môi đỏ, má phiếm hồng tạo nên một Tuyên Vân Phi quyến rũ dưới thân hắn.

Hắn không chịu được hôn lên đôi môi của cô, toàn thân vạm vỡ của hắn che phủ toàn bộ cơ thể Tuyên Vân Phi. Phía dưới hắn cũng dừng luận động, nhưng cô vẫn siết chặt hắn không buông.

Một lần nữa hai người chìm trong cái hôn thắm thiết. Cơ thể Nam Cung Long càng lúc càng sôi sục, hắn tiếp tục ra vào cơ thể cô.

"Ưhm...ng...người ta...không chịu...ah...được,Long." Tuyên Vân Phi rên rỉ, toàn thân cô như bị sóng vỗ.

Hắn vỗ mạnh lên mông cô, nói: "Chả trách em đòi rời khỏi anh, Tuyên Vân Phi anh hỏi em. Em có muốn bên cạnh anh hay không?."

"Kh...không đi nữa. Em không đi, em ở lại bên cạnh anh. Long...ư...đừng làm thế." Cô lắc đầu trong vô thức mà nói.

Khi nghe được câu trả lời thoả đáng, Nam Cung Long liền ra tinh dịch vào tử cung cô. Lần này cô cảm thấy dễ chịu vô cùng, hơi thở gấp gáp cũng trở nên đều đặn.

Hắn thả lỏng cơ thể cô ra, nhìn Tuyên Vân Phi vẫn còn đang thở gấp. Hắn bên cạnh cô, bàn tay thô ráp đặt dưới cái eo ếch của Tuyên Vân Phi rồi trượt lên bờ vai vuốt ve.

"Long, người ta cũng biết đau. Anh như thế là không biết cách thương hoa tiếc ngọc." Vẻ mặt cô tức tối mà bảo, như một con nhím nhỏ xù lông.

"Thế em nói xem, tại sao anh phải thương hoa tiếc ngọc?. Phi, ở đây của em phải đánh thật đau." Nam Cung Long đánh mạnh lên vòng 3 tròn trịa ẩn sau lớp chăn dày trên giường của hắn.

"Người ta là phụ nữ, anh là nam nhân trai tráng. Không thể nào một đấng nam nhi như anh lại đi ức hiếp một nữ nhi chân yếu tay mềm như em." Tay cô khẽ chạm đến cái mũi cao cao của hắn, hành động thật khiến người khác cảm thấy mê người.

"Phi, cho anh biết. Ở đâu có lớp dạy quyến rũ đàn ông đấy?." Nam Cung Long châm chọt cô. Hắn nói như thế, toàn phần là muốn bảo cô thời khắc nay thật mê người, quyến rũ mà lại không nhàm chán.

Hắn kéo người cô để cô ngồi trên đùi mình, lưng hắn tựa ra sau thành giường. Một tay ôm lấy eo cô, một tay nâng niu tóc cô khiến mùi hương hoa nhài từ những lọn tóc ấy xông thẳng đến mũi hắn.

"Ở đây chẳng có lớp học gì cả, mà là kỹ năng mềm của phụ nữ. Đàn ông các anh, khó có thể biết được." Cô huých nhẹ người hắn.

"Em đây là đang dùng kế mĩ nữ với anh. Thế cho anh mạo muội hỏi em thêm một câu, sao lại..."Hắn còn chưa nói xong, liền bị ngón tay thon dài của cô chặn lại.

"Sự bí mật của phụ nữ làm nên sức quyến rũ cho họ." Tuyên Vân Phi kề môi sát vành tai hắn, hơi nóng phả vào tai khiến Nam Cung Long bấc giác cảm thấy rùng mình.

Yêu nữ này, lại còn dám trêu ngươi anh. Hắn vốn định đánh cô thêm nhưng lại bị cô chụp lấy tay mình.

"Cơ thể người ta bị anh làm trở nên tàn phế rồi. Cần phải tắm rửa chỉnh chu." Cô nhẹ nhàng lấy một cái khăn tắm trên tủ đầu giường rồi che từ phần ngực đến phủ mông.

Tuyên Vân Phi bước xuống giường, đôi chân đi đến bên tủ đựng quần áo lấy một cái váy ngủ màu xanh sau đấy mở cửa phòng tắm bước vào.

Bên trong phòng tắm, cô xả nước đầy bồn rồi thêm một ít cánh hoa hồng tươi rải lên trên. Tóc cô được búi cao lên cao, hai bên tóc mai rũ xuống.

Chiếc khăn tắm trên người cô rơi xuống nền gạch đá hoa. Cô nhìn cơ thể mình trước gương, toàn thân trắng nõn giờ đây lại có vết hôn đỏ ám muội.

Tuyên Vân Phi khẽ chạm đến bầu ngực mình, những vết hôn đỏ vẫn còn vương trên ấy. Nhớ đến khoảng khắc khi nãy, cô tức giận khi bị hắn lừa một cách trắng trợn.

Hắn thừa lúc đầu óc cô không tỉnh táo mà lừa cô nói ra những lời ấy.

"Nam Cung Long, anh đúng là tên khốn." Cô tức tối kêu lên, bàn tay siết thành nắm đấm đập xuống bồn rửa mặt.

Nước từ vòi sen từng giọt chảy dài trên cơ thể cô. Dòng nước ấm áp, bàn tay thật ấm áp.

Bàn tay ấm áp? Tuyên Vân Phi vội xoay người, phía sau cô là khuôn ngực màu đồng rắn chắc của Nam Cung Long. Cả cơ thể vạm vỡ của hắn che chắn cả người cô.

"Phi, tên khốn của em ở đây." Hắn siết chặt người cô lại gần mình, cô bảo ngày mai cô có yến tiệc nên không muốn để lộ vết hôn trên cổ. Nhưng cô bảo hắn là tên khốn, mà đã là tên khốn thì hắn sẽ không chiều theo ý cô.

Nam Cung Long cắn lấy phần da thịt trên cổ cô, mút lấy mút để mặc cô phản kháng. Tay hắn từ phía sau ôm trọn vòng 1 của cô mà uốn nắn tuỳ thích.

Tay Tuyên Vân Phi áp vào bức tường phía trước, vòng2 và vòng 3 của cô vì hành động của hắn mà cong ra tạo nên một tư thế khó nhìn.

Tư thế hiện tại của hắn và cô trông thật xấu hổ đến cô cũng không muốn nhìn.

Nam Cung Long nâng mông cô lên vừa vào hạ thân hắn. Tiếp đến cương vật của hắn đâm thẳng vào bên trong cô vội vã, cả người Tuyên Vân Phi run lên.

"Đ...đừng. Tư thế...ah." Cô còn chưa nói xong, toàn thân cô đã di chuyển theo nhịp ra vào của hắn.

Cô muốn nói, tư thế nào thật khiến cô ngại ngùng. Giờ đây cô cũng không còn bài xích với hắn, thế nhưng Nam Cung Long...thật khiến cô điên đảo.

"Chúng ta tắm chung."

Hắn nói tắm chung ở đây cũng là ẩn ý cho việc làm tình tại đây.

Tay Nam Cung Long giữ chắc mông cô mà ra vào mạnh mẽ, căn phòng này lại có tiếng vang. Thế nên âm thanh rên rỉ của cô càng dễ nghe thấy, thậm chí là cứ như thì thào bên tai.

Toàn căn phòng giờ đây chỉ có hơi nước, tiếng thở gấp và gầm nhẹ của đàn ông, thanh âm rên rỉ của người phụ nữ xinh đẹp, tiếng da thịt chạm vào nhau. Tất cả như thể hoà quyện với nhau.

Nam Cung Long và Tuyên Vân Phi đang ở thời khắc cao trào trong cơn ý loạn tình mê.

Hắn dừng ra vào, bồng cô ngồi lên bồn rửa mặt. Tư thể này dễ cho "việc làm" hơn.

Hai chân cô siết lấy tấm vai rộng của hắn, hai tay ôm lấy cổ hắn không rời. Miệng cô rên rỉ bên cạnh tai hắn, cô càng rên rỉ, Nam Cung Long càng muốn cô nhiều hơn. Thế nên ra vào cũng trở nên càng lúc càng mạnh.

"Ư~...ah, Long...nh...nhẹ thôi. Người ta chịu không...ưmm...được ah.." Thanh âm cô rên rỉ càng lúc càng ngọt ngào, càng quyến rũ. Không khiến hắn giảm sức mà càng khiến hắn trở nên thích thú.

Nam Cung Long ngậm lấy nhũ hoa cô cắn mút không thương tiếc, cắn mạnh, mút mạnh khiến cô sung sướng đến tuyệt đỉnh.

Lưỡi hắn tinh nghịch vo ve bầu ngực trắng hồng đang lên xuống loạn xạ. Hắn rời bầu ngực cô, lần này là đến tay hắn phục vụ cặp bồng đào ấy.

Môi hắn phủ lên môi cô, cắn mút cánh môi từ bên ngoài rồi tiến sâu vào bên trong càn quét mọi ngóc ngách.

Vị ngọt trong miệng cô bị hắn rút sạch. Không chỉ vậy, hắn còn quấn lấy lưỡi cô mà đùa nghịch.

Tuyên Vân Phi thật sự không chịu được. Môi thì bị hắn khống chế, bầu ngực lại được tay hắn "phục vụ", còn dưới hoa huy*t đã sưng đỏ vì cương vật không ngừng luân chuyển.

Bên dưới cung nguyệt cô dường như vẫn siết chặt, vẫn ôm trọn vật nam tính của hắn. Cô không cảm thấy đau, không hề có cảm giác đau. Giờ đây cô chỉ thấy mình đang trong cơn khoái lạc không muốn thoát ra.

Cô muốn cùng hắn triền miên trong cơn ái tình đầy mê muội này. Hắn mang lại cho cô cảm giác yêu, mang lại cho cô sự đau đớn, nhưng giờ đây hắn nâng niu cô.

Tuyên Vân Phi chả biết cô phải làm gì, có lẽ toàn thân toàn ý của cô đã bị Nam Cung Long thu phục.

Nam Cung Long nhìn vào mặt gương phía sau Tuyên Vân Phi đã phủ một tầng sương mỏng. Hình ảnh phản chiếu tấm lưng trần quyến rũ của cô thoắt ẩn thoắt hiện.

Cơ thể cô run lên bần bật, miệng cô không ngừng phát ra âm thanh mê luyến.

Hắn dùng toàn sức đâm sâu vào hoa huy*t cô đến mức tuyệt đỉnh, cương vật cứ như vậy đâm sâu vào bên trong khiến cả hai một bước lên tiên, lên đến đỉnh cao của dục vọng.

Đến lúc cảm thấy đã đủ, một dòng nước trắng đục đặc sệt phóng thẳng vào tử cung Tuyên Vân Phi. Cô giật nảy người, hành động không nói trước của hắn khiến tâm trí cô như bị dội mạnh.

Nam Cung Long hôn lên mái tóc cô, từ từ rút vật nam tính ra khỏi hạ thân Tuyên Vân Phi. Cơ thể cô mệt lả, 2 lần "yêu" liên tiếp khiến đầu óc cô choáng váng.

Hắn bồng cô đến bồn tắm, nhẹ nhàng đặt cơ thể cô dựa vào người mình. Tay hắn tháo cọng dây chun buộc tóc đang được búi lên cao, mái tóc óng dài đen nhánh xoã xuống.

Nam Cung Long dịu dàng nâng mái tóc cô lên rồi lấy vòi sen làm ướt toàn bộ mái tóc. Hắn nhẹ nhàng giúp cô massage đầu, tóc. Bọt dầu gội đầu càng ngày càng nhiều, hắn dùng tay trần tỉ mỉ massage cho cô.

Hắn xã nước để bọt dầu gội trôi di hết, giờ đây hương thơm hoa nhài phảng phất dịu nhẹ thật dễ chịu.

Tuyên Vân Phi thoải mái nằm tựa vào hắn mặc cho hắn muốn làm gì, cơ mà cô cảm thấy cũng thật dễ chịu. Cô thích hắn nâng niu cô, muốn hắn yêu chiều cô.

"Chúng ta ra ngoài." Hắn hôn lên tóc cô, cùng cô lau sạch nước trên cơ thể rồi bước ra ngoài.

Trên người cô là chiếc váy ngủ màu xanh dương ngắn phủ mông, tay áo dài lưng chừng đến khuỷu tay, cổ áo chữ V sâu gần đến rãnh ngực vô cùng quyến rũ.

"Phi, lại đây." Trên tay hắn là chiếc máy sấy tóc, hắn đã giúp cô tắm rửa, cũng giúp cô làm khô nốt. Nam Cung Long kéo cô ngồi xuống, một luồn khí mạnh mẽ như dội vào tóc cô.

Hắn đan xen ngón tay vào từng lọn tóc óng mượt. Tuyên Vân Phi cười thầm trong lòng, cô ngửa đầu dựa vào lòng hắn, cô nhếch môi cười rồi khép cánh mi lại. Nam Cung Long cũng rất hiểu ý cô, hắn cúi xuống đặt lên môi cô nụ hôn nhẹ nhàng.

Cô mút nhanh môi dưới của hắn rồi buông ra, đôi mắt cô yêu mị nhìn hắn. Tuyên Vân Phi thoải mái dựa vào lồng ngực Nam Cung Long.

Cứ thế trôi qua, tóc cô cũng đã khô.

"Long, người ta muốn đi ăn." Ngón tay cô đùa nghịch trên cơ ngực hắn, giọng nói nũng nịu.

"Dưới nhà có đầu bếp, em muốn ăn gì?." Hắn yêu chiều bảo.

"Chốc nữa ăn cũng được." Vẻ mặt cô không vui, Nam Cung Long hắn không hiểu cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện