Lãnh Cung Hoàng Hậu

Quyển 1 - Chương 18: Nam nhân phá hoại



“Ai là Diệp Dược Nô? Ngươi đang nói đến người nào?” Sự tình đã đến mức này, chỉ có thể tiếp tục giả bộ. Nhanh như vậy đã bị hắn vạch trần, nếu chuyện này mà truyền ra ngoài, sẽ biến thành trò cười cho thế gian.

Hắn thân đứng lên khỏi ghế, chậm rãi đi tới bên giường, lấy tay nhẹ nhàng nâng cằm ta lên, đôi mắt nhìn ta thật sâu. “Ngươi không biết sao? Trên đời này, chỉ có 1 mình Diệp Dược Nô ngươi có thể làm ta mất kiềm chế!” Dứt lời, ngón tay cái nhẹ nhàng vỗ nhẹ cằm ta. Trong không khí tràn ngập mùi hương mờ ám.

Ta phát hoả, lấy tay bắt lấy tay hắn.”Không rõ ngươi đang nói cái gì!”

Hắn ngồi vào mép giường, “Nhận ra ngươi không khó! Diệp Dược Nô! Lần trước ngươi đem toà nhà trong Phương Hoàng cốc thiêu rụi, tự nhận làm mình bốc hơi khỏi thế gian, cũng ko ngờ tới, hôm nay lại đối mặt vs ta! Rất kỳ quái, ngươi dĩ nhiên lại bỏ lại rất nhiều tỉ muội như vậy mà 1 mình rời đi! Ngươi vừa rời đi, ta liền biết, ngươi tất nhiên là đến Hoàng quốc của ta! Theo tính toán, Tuyên thành có thể là trạm dừng chân thứ nhất của ngươi! Cho nên, tất cả các nữ tử từ nơi khác đến đây, ta đều có phái người lưu ý! Tất cả các  nữ tử lạ, đều đã gặp tai kiếp! Mà ngươi, lại là người duy nhất sống sót! Rất kỳ quái, ta đến Phượng Hoàng cốc, thấy các muội muội của ngươi! Chỉ bất quá, tính toán của ngươi rất chuẩn xác, ngươi không có ở nhà, ta đích thật là không xuống tay vs các muội muội của ngươi! Ngươi nhớ nô tỳ Tiểu Nô hầu hạ ngươi chứ? Đó là do ta an bài! Bởi vì nàng ta giống Tiểu Hạ đến 6 phần. Ngươi thấy nàng ta, tất nhiên sẽ sinh lòng thương xót. Tất cả điều đó đã nói lên, ngươi, chính là Diệp Dược nô!” Đôi mắt hắn sáng quắc, như là tên thợ săn vừa phát hiện ra con mồi.

Ta chỉ cảm thấy da đầu tê dại. Nam nhân này, thật đáng sợ!

“Nhìn bộ dáng của ngươi, liền biết ngươi tất nhiên lại dùng mặt nạ da người mới rồi! Mặc dù rất muốn biết diện mạo thật của ngươi, nhưng là, Diệp Dược Nô! Ta biết quy tắc của ngươi: nhìn thấy diện mạo thật của ngươi, sẽ phải chết! Hoặc là phải hỏi, thấy gương mặt của ngươi lại ko muốn giết hắn, thì ngươi sẽ gả cho hắn! Có phải hay không?” Bên môi hắn hiện ý cười.

Tim ta đập bịch bịch. Ta chưa bao giờ nói rõ! Mà hắn! Lại biết hết! Nam nhân này có bao nhiêu đáng sợ, đến hôm nay ta mới biết đc!

“Ta muốn nói vs ngươi, ta sẽ không nhìn dung mạo thật của ngươi. Ta sợ sau khi nhìn thấy rồi, ngươi sẽ đuổi theo ta muốn ta phụ trách! Ta chỉ cần biết rằng, ngươi là Diệp Dược Nô, thế là đủ rồi!” Từng lời hắn nói, giống như một lưỡi dao sắc bén, làm tim ta đau đớn

Hắn cư nhiên lại nói, không nên nhìn dung mạo của ta!

“Người đã ở chỗ này rồi! Ngươi không nên làm khó các muội muội của ta!” Ta lạnh lùng nói.

Hắn bình tĩnh nhìn ta. Đôi mắt càng lộ rõ vẻ hưng phấn.”Ngươi yên tâm! Mục tiêu của ta, cho tới bây giờ chính là ngươi!”

“Nếu đã biết ta là ai rồi, ta chỉ là 1 nử tử yếu nhược, sao có thể là đối thủ của Hoàng quốc đương kim thái tử đây? Thôi! Diệp Dược Nô ta hôm nay, đã không còn cách nào chạy trốn, xin mời thái tử gia xuống tay dứt khoát 1 chút!” Ta nhược nhược nói.

Hứng thú trong mắt hắn ko giảm, cười nói, “Sợ rằng không thể như ngươi mong muốn! Diệp Dược Nô! Đối thủ tốt như vậy, 1 đao giết chết, thật sự không có ý nghĩa! Ta cũng rất muốn biết, nếu Tuyên phu nhân cùng mọi người trong Tuyên gia biết ngươi chính là ngươi đã giết lão thành chủ, không biết sẽ có phản ứng như thế nào đây? Có muốn xem 1 chút ko?” Hắn nhìn ta bằng ánh mắt đầy mị hoặc.

Tâm của ta có trong nháy mắt như bị mê hoặc. Nam nhân này muốn làm j? “Nói cho ta biết. Làm sao người biết ta chính là người đã giết lão thành chủ? Ta sẽ ko chối cãi 1 lời!” Ta chỉ ra rõ ràng chuyện thực!

Hắn vươn ngón trỏ đến, ở trước mặt ta, lắc nhẹ, “Ngươi đã quên, ta là Đường Vấn Thiên! Chuyện của Diệp Dược Nô, ta như thế nào có thể ko biết? Vốn là ta ko dám chắc như vậy! Nhưng là, ngươi đốt Phượng Hoàng cốc! Người phụ nữ thích phóng hoả như thế, sợ rằng chỉ có mình ngươi thôi! Mà trong những hài cốt ở cốc Lá Rụng, lại có người phát hiện ra dược liệu của Diệp thần y! Ngày ấy, đó là lúc mẫu thân ngươi khó sinh! Ta nói ko sai chứ! Đem tất cả những điều trên kết hợp lại, liền không khó đoán ra! Hơn nữa, nói thêm 1 việc cho người nghe! Ngươi sai bọn muội muội ngươi sao ra quyển bí kiếp ấy thành nhiều bản, đem bán 8 ngàn 2 một quyển, mặc dù ngươi chưa từng ra mặt, nhưng những chuyện đã làm, chung quy ko thể ko có sơ hở. Ta bảo Tuyên Tuyết Tán đem tất cả các bản sao ấy tập hợp lại 1 chỗ, sẽ tìm ra manh mối, rốt cục hợp thành một quyển. Mà quyển bí kiếp ấy lại nằm trong tay ngươi, như vậy, người giết bọn hắn, sẽ phải là người nào đây?”

Nam nhân này! Nam nhân này! Ta phẫn nộ trừng mắt nhìn hắn.

“Là ta thì sao? Ngươi muốn nói ra cho tất cả người dân Tuyên thành đều biết, để cho bọn họ 1 đao chém ta chết cũng ko sao. 1 nữ tử nho nhỏ như ta, bị thái tử điện hạ vạch trần, thật sự là vinh hạnh! Chết mà không oán rồi!” Ta mỉm cười. Ta cá là hắn tất nhiên sẽ không dùng cách đó để đấu vs ta!

“2 người chúng ta đấu vs nhau nhiều năm như vậy, cho tới nay, nếu có thắng, cũng chỉ là thắng nhỏ! Muốn thắng thì rất cực khổ! Mà ta, cũng không phải có nhiều thời gian đến Phượng Hoàng cốc để đấu vs ngươi. Ngươi đã đến bên ta rồi, ko nên lại bỏ đi!” Ánh mắt hắn sáng quắt. “Vị hôn thê của Tuyên Tuyết Tán! Tuyên chị dâu!” Dứt lời, liền cười ha ha đứng lên. Trong tiếng cười mang theo vẻ đắc ý ko sao kể xiết, nói không hết sung sướng! Như thể trên đời này, không có chuyện nào đáng cao hứng hơn chuyện này!

“Có thể bị thái tử điện hạ coi là kẻ địch duy nhất, Diệp Dược Nô ta thật vinh hạnh!” Ta cười lạnh.

“Không biết, dưới lớp mặt nạ này, sẽ là 1 gương mặt như thế nào đây? Cực kỳ xinh đẹp? Hay là cực kỳ xấu? Hay là thanh tú? Muốn nhìn 1 chút nhưng lại sợ phải phụ trách! Thật mâu thuẫn a!” Hắn giở giọng cảm thán.

“Đã có người xem qua rồi!” Ta cắn răng nói.

Hắn ngẩn người. Sắc mặt khẽ biến.”Cái gì xem qua rồi? Người nào xem qua rồi?”

Ta nhếch môi cười, nói, “Là ngươi!” Dứt lời, liền đem mặt nạ da người kéo xuống!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện