Khi Giá Đông Gặp Nắng Gắt (Quyển 1)

Chương 90: Còn không tới nữa thì không còn bạn gái đó



Edit: Bạch Linh.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, đảo mắt đã hơn hai mươi phút, nhưng Tư Dạ Hàn vẫn chưa đến.

Hứa Dịch gọi cho cô.

"Xin lỗi Diệp tiểu thư, Cửu gia có chút việc quan trọng chưa giải quyết xong, cô đợi thêm một lát được không?"

"Có việc gì gấp sao?" Diệp Oản Oản vội hỏi.

Giọng điệu của Hứa Dịch hơi kì lạ, ậm ờ một hồi mới nói tiếp: "Không... Không có, cũng không phải chuyện lớn gì, cô cứ chờ một lát là được rồi!"

"Ồ, vậy được." Lúc này Diệp Oản Oản mới yên lòng.

Sau khi cúp máy, Diệp Oản Oản nhìn Lăng Đông ngồi đối diện: "Bạn trai của tôi đột nhiên có chút việc quan trọng nên sẽ đến muộn một chút."

Lăng Đông khoanh tay trước ngực, dường như đã sớm đoán ra cô sẽ nói như vậy, không nhanh không chậm đáp: "Không sao cả, tớ có thể chờ."

Thường ngày Tư Dạ Hàn vẫn luôn rất bận, có việc quan trọng nên đến trễ là điều hết sức bình thường, Diệp Oản Oản cũng không nghĩ nhiều, im lặng chờ đợi.

Nửa tiếng sau.

Tư Dạ Hàn vẫn chưa tới.

Hứa Dịch tiếp tục gọi tới, khó xử thông báo cho cô lần nữa: "Diệp tiểu thư, Cửu gia vẫn chưa xử lý việc xong, xem ra cô phải đợi thêm một lúc nữa rồi."

"Ồ, không sao, cứ để anh ấy làm chuyện chính trước đi!" Diệp Oản Oản đáp.

Lăng Đông thấy thế thì hỏi:"Sao vậy? Lại tới muộn à?"

Diệp Oản Oản gật đầu: "Ngại quá, anh ấy hơi bận!"

Lăng Đông không vạch trần cô: "Không sao, dù sao tớ cũng không bận gì, có thể chờ!"

Cứ như vậy, thêm một tiếng dài đằng đẵng trôi qua, người trong nhà hàng càng ngày càng ít đi.

Một tiếng sau, Hứa Dịch gọi tới lần thứ ba.

Lần này, giọng điệu của Hứa Dịch càng thêm không đúng, có vẻ anh ta đang lo sợ cái gì đó, giống như sắp khóc, cũng không biết bên phía anh ta có chuyện gì khó giải quyết nữa.

"Xin lỗi Diệp tiểu thư, Cửu gia vẫn chưa xong."

"Ồ." Diệp Oản Oản cảm thấy có chỗ không đúng cho lắm, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì lớn sao? Hay là Tư Dạ Hàn không muốn tới?

Nhưng mà cũng không đúng, nếu Tư Dạ Hàn không muốn tới thì trực tiếp nói là xong, đâu cần phải đồng ý, còn để Hứa Dịch thông báo nhiều lần như vậy.

"Hay là... Để hôm khác đi?" Diệp Oản Oản đề nghị.

Hứa Dịch luống cuống: "Đừng! Tuyệt đối đừng! Xin lỗi Diệp tiểu thư, cho dù thế nào thì đêm nay ngài ấy chắc chắn sẽ tới, mong cô chờ thêm chút nữa, làm ơn!"

"Ồ, vậy được rồi!"

Hứa Dịch đã nói vậy rồi, Diệp Oản Oản chỉ có thể đồng ý thôi, nhưng trong lòng cô càng thêm tò mò không biết Tư Dạ Hàn có việc quan trọng gì.

Sau khi Diệp Oản Oản cúp máy lần thứ ba, Lăng Đông nhìn vào thời gian trên di động, hỏi cô: "Oản Oản, nếu qua mười hai giờ nhưng người mà cậu nói vẫn chưa tới, vậy có thể tính là cậu đang gạt tôi chứ?"

Nghĩ đến câu cho dù thế nào thì đêm nay Tư Dạ Hàn chắc chắn sẽ đến của Hứa Dịch, Diệp Oản Oản gật đầu: "Có thể."

Lăng Đông nghe vậy thì vui vẻ, không còn sốt ruột nữa, trông chờ thời gian trôi qua.

Bây giờ chỉ còn cách mười hai giờ giờ khoảng hơn một tiếng, chỉ hơn một tiếng nữa thôi cô gái ngồi đối diện sẽ thành bạn gái của anh ta!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện