Đặt Bẫy Cha Cục Cưng

Chương 30




Tả Tử Quân đi vào cửa hàng quần áo trẻ em, cô muốn giúp Lam Lam mua váy nhưng lại ngoài ý muốn gặp Đường Bái Gia. Cô ngẩn người, do dự không biết có nên chào hỏi đối phương hay không, bởi vì họ cũng không thể gọi là bạn bè. Không ngờ lúc cô vẫn còn đang phân vân thì Đường Bái Gia đã nở nụ cười, chủ động đến chào hỏi cô.
“ Cô Tả, ở đây lại gặp được cô, trùng hợp thật, bạn tôi mới sinh con, tôi muốn đến bệnh viện thăm cô ấy nên mới đến mua một ít quần áo trẻ em, còn cô, đến mua áo quần cho con gái sao?”
“ Uhm.” Thấy đối phương thân thiện như vậy, Tả Tử Quân cũng mỉm cười đáp lại.
“ Thật ra thì tôi và Thừa Diệp không phải là người yêu, chuyện này chắc Thừa Diệp nói với cô rồi phải không?”
“ Ừ, anh ấy nói hai người là bạn bè.” Vốn là cô có chút hoài nghi, dù sao mẹ Thừa Diệp đã nói họ sắp kết hôn rồi, nhưng hiện tại xem ra Thừa Diệp cùng cô Đường này chỉ là bạn bè.

“ Ngày đó tôi thấy anh ấy có vẻ rất thích cô… cô có nghĩ sẽ kết hôn với anh ấy không?”
Tả Tử Quân cũng không trả lời vấn đề này.
Đường Bái Gia cười cười.” Cô yên tâm, tôi là bạn của anh ấy chứ không phải tình địch, hơn nữa tôi còn có thể cung cấp cho cô một chút thông tin, nếu cô và Thừa Diệp muốn kết hôn sợ rằng sẽ gặp nhiều khó khăn, bác Lục là người rất cứng đầu, ách, là cực kỳ có chính kiến, cô cũng từng lĩnh giáo rồi mà, phải không?”
Tả Tử Quân không hiểu tại sao Bái Gia lại nói với cô những chuyện này, sau đó cô ấy lại đưa cho cô một tấm danh thiếp.” Cô Đường, đây là?”
“ Đây là danh thiếp của tôi, cô cứ cầm lấy đi, bác Lục đã nói với tôi vì quan hệ với chị cô mà bà tuyệt đối không đồng ý cho cô và Thừa Diệp ở cùng nhau. Mà Thừa Diệp đối với cô chấp nhất như thế chắc sẽ không đồng ý cho cô rời đi,anh ấy không phải còn tìm người bảo vệ cô sao? Bây giờ chắc cũng có đi!” Đường Bái Gia nhìn bên ngoài một cái, ngày đó Thừa Diệp đến quán cà phê nhanh như vậy nhất định là có người gọi điện thoại cho anh, thật đúng là bảo vệ chu đáo.
Thành thật mà nói, cô không biết bây giờ Thừa Diệp còn phái người giám thị cô không, bởi vì sau này cô không có hỏi nữa, nghĩ đến là do anh sợ bọn họ sẽ rời đi nên mặc kệ anh vậy.
“ Cô Tả, nếu như có một ngày cô không chịu nổi, cảm thấy mệt mỏi muốn mang con gái rời đi đến nơi mà Thừa Diệp không tìm được, cô có thể gọi điện thoại cho tôi… tôi có thể giúp cô, muốn tôi giúp hai người ra nước ngoài cũng được, còn nữa, tôi nhắc lại một lần, tôi là bạn chứ không phải kẻ địch.” Đường Bái Gia nói xong, cầm quà tặng vừa mua rời khỏi cửa hàng.
Tả Tử Quân rất buồn bực vì sao cô ấy lại nói chuyện này, chỉ là cô vẫn đem danh thiếp của cô ấy bỏ vào ví, sau đó liền không nghĩ gì nữa chuyên tâm chọn váy cho Lam Lam. Mua váy xong, cô đi ra khỏi cửa hàng quần áo thì thấy bạn tốt Cao Á Vi gọi điện thoại cho cô, giọng nói tràn đầy vui sướng nói, cô đã đồng ý lời cầu hôn của ông chủ Trương.
“ Á Vi, chúc mừng chị.” Tả Tử Quân cảm thấy vui mừng cho bạn tốt.“ Hạo Hạo đâu, không phản đối nữa sao?”
“ Đúng vậy, sau khi dẫn nó tham gia hôn lễ của ba nó thì tên nhóc kia hình như trưởng thành hơn rất nhiều, cũng đồng ý chấp nhận Kính Khải trở thành cha mình, bọn họ bây giờ sống chung rất tốt, còn thường cùng nhau đi đá bóng.”

“ Vậy tốt quá, Á Vi, chúc mừng chị, lúc nào thì cử hành hôn lễ?”
“ Vẫn còn đang chọn ngày, sau khi chọn xong chị sẽ nói với em, em và Lam Lam nhất định phải đến tham gia hôn lễ của chị đó, biết không?”
“ Chị yên tâm, em và Lam Lam nhất định sẽ đến.”
Bởi vì Cao Á Vi còn phải làm bánh bích quy, hai người thăm hỏi qua lại ngắn gọn, cũng không trò chuyện nhiều liền cúp điện thoại.
Tả Tử Quân tắt máy, bỏ điện thoại di động vào ví, nếu Á Vi có thể kết hôn cô thật sự cảm thấy vui mừng, sau này đã có người chăm sóc cho chị ấy.
So với việc Á Vi vui vẻ chấp nhận lời cầu hôn, khi Thừa Diệp đề nghị kết hôn thì cô lại không thể nào vui vẻ được, bởi vì cô cảm giác như cô đang đoạt đi vị trí của chị cô.
Mặc dù anh đối xử với mẹ con cô rất tốt, nhưng anh cuối cùng vẫn là anh rể của cô, năm đó chị cô rất muốn gả cho anh, chị cô mất rồi, cô lại muốn thay thế vị trí gả cho Thừa Diệp, sau đó sống vui vẻ qua ngày. Như vậy cô không khỏi cảm thấy tội lỗi, áp lực rất lớn.
Còn nữa, bác Lục rất ghét cô, nội tâm áp lực lại thêm vấn đề thực tế này, bảo cô làm sao có thể vui vẻ đồng ý kết hôn cùng anh?
Cô hít vào một hơi thật sâu, tự nói với mình không cần nghĩ nhiều như vậy, về sau rồi tính.
Tả Tử Quân vừa ra khỏi thang máy liền thấy bác Lục đứng phía trước, nhìn thấy cô, khuôn mặt đầy vẻ tức giận chán ghét khiến cô khẽ run. Mặc dù Thừa Diệp từng nói không cần để ý đến mẹ anh, nhưng bà dù sao cũng là trưởng bối, cô vẫn phải để bà vào nhà.

Vừa vào nhà, Tả Tử Quân mới mở miệng hỏi bà muốn uống gì, ngay sau đó đối phương lại hung hăng cho cô một cái tát, đau đớn bất ngờ này khiến cô kinh ngạc không dứt.
“ Bác Lục?”
“ Chị em các cô thật đáng sợ, chị thì gả cho con trai tôi, em thì lại sinh ra con gái của con tôi, đây là quan hệ lộn xộn gì vậy!” Ngày hôm qua con trai nói cho bọn họ biết Lam Lam là con trai mình, anh cũng quyết định cưới Tả Tử Quân, bà thật sự không thể nào tiếp thu được.” Mặc dù Thừa Diệp nói Lam Lam là cháu gái của Lục gia, nhưng tôi tuyệt đối không tin, ai biết có phải cô cố ý nói đó là của con trai tôi, bắt nó phải phụ trách hay không.”
“ Bác gái, Lam Lam thật sự là con của Thừa Diệp.” Bà có thể xem thường cô, nhưng Lam Lam thật sự là con của Thừa Diệp, cô không cho phép bất kỳ ai tổn thương bảo bối của cô.
“ Có phải con gái của Thừa Diệp hay không không phải do cô nói, phải đi xét nghiệm DNA.” Trương Ngọc Tuyết nói thật vì bà không tin chuyện Lam Lam là cháu gái của Lục gia bọn họ. Tự nhiên chạy ra một đứa cháu gái không rõ lai lịch thì ai cũng sẽ sinh nghi, lo lắng có phải Tả Tử Quân muốn cướp con trai của bọn họ hay không?
Bà Lục nói chuyện luôn mang dáng vẻ khinh thường, điều này làm cho Tả Tử Quân không nhịn được nói.” Bác gái, con có thể hỏi bác tại sao lại ghét con cùng chị con như vậy không, là bởi vì chúng con nghèo sao?”
Bà không phủ nhận.” Cô đừng tỏ thái độ như thế với tôi, hôn nhân vốn là nên coi trọng môn đăng hộ đối, đó không phải là vị trí của các cô, tốt nhất đừng có ý muốn đoạt được. Mặc dù Thừa Diệp nói muốn kết hôn với cô nhưng tôi tuyệt đối không đồng ý, coi như Lam Lam thật sự là cháu Lục gia thì cũng vậy thôi.”
Thật ra Trương Ngọc Tuyết ghét chị em Tả gia như vậy, trừ bởi vì ban đầu con trai không để ý đến sự phản đối của họ mà kết hôn cùng Tả Tử Khiết mà sau này cô ta lại còn làm những việc làm mất hết mặt mũi của Lục gia, cũng làm những năm gần đây con trai bà phải khổ sở, thấy con trai mình khổ sở như vậy, người làm cha mẹ bọn họ thật sự rất đau lòng. Vậy mà bây giờ lại xuất hiện một người giống hệt con dâu trước đây, nhìn thấy cô, bà liền không thể nào lộ ra vẻ mặt ôn hòa, chỉ sợ con trai lại cưới phải một “ Tả Tử Khiết” khác.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện