Anh Hùng Ngục Giam

Chương 24: Trưởng thành hoàn tất



Hoàng Dật mỉm cười, lại không nói chuyện. Một ly cà phê, một ly bia trong mắt tội phạm khác là bảo bối, nhưng trong mắt hắn cũng không sao cả, bản thân hắn có nhẫn vàng, đã không cần phúc lợi khác.

Trận mưa này của Hoa Hồng Ngục Giam, kéo dài ba ngày, triền miên, không dứt.

Trong thời gian ba ngày này, Hoàng Dật đại đa số thời gian đều là vượt qua trong phòng giam mới của hắn. Hắn cũng không có ở cùng một phòng với người khác, mà là phân tới một phòng đơn, còn có một cửa sổ lớn, có thể nhìn ra phương xa, đây là một trong những phòng đơn tốt nhất trong nhà tù công cộng, là Lôi Thân vì cảm ơn hắn mà an bài riêng.

Buổi tối hôm nay, Hoàng Dật tiến vào Thế Giới Thứ Hai như thường, hắn hiện tại đã hơn cấp 14, ngày hôm nay giết một ít con mồi là có thể đủ lên tới cấp 15. Mà hình thể của hắn dưới nỗ lực của hắn, cũng đã tới được một bình cảnh, bằng khổ với mèo mẹ, vô luận ăn cái gì đều không lớn được nữa.

"Meo meo~" Vừa login, Hoàng Dật liền nghe thấy được tiếng kêu vui vẻ của mèo trắng nhỏ, ngay sau đó một cái gì đó mềm mại nhào vào trong lòng, chính là em gái mèo trắng nhỏ của hắn.

Mà mèo mẹ đang nằm trên mặt đất lười biếng ngủ, vẫn chưa tỉnh lại.

"Meo meo meo meo~" Mèo trắng nhỏ dường như làm nũng cọ cọ trong lòng Hoàng Dật, mắt to ngập nước nhìn chằm chằm Hoàng Dật, nghịch ngợm chớp hai lần, đuôi cũng lắc lư trái phải.

Hoàng Dật rõ ràng, mèo trắng nhỏ lại muốn chơi trò nhảy cây trong rừng. Hắn cũng không nói nhiều, trực tiếp há mồm ngậm cổ mèo trắng nhỏ, nhún hai ba cái lên đến cành cây, sau đó lại nhảy tới một thân cây khác, bắt đầu phóng qua từng cành cây trong rừng. Thân thể của hắn mau lẹ không gì sánh được, còn muốn linh hoạt hơn so với vượn và khỉ, chỉ chốc lát đã biến mất ở chỗ sâu trong rừng rậm.

Từ lần đầu tiên Hoàng Dật mang mèo trắng nhỏ chơi nhảy cây trong rừng, mèo trắng nhỏ liền yêu trò chơi này, hầu như mỗi ngày đều quấn quít lấy hắn để chơi.

"Meo meo~" mèo trắng nhỏ không nhịn được hài lòng kêu một tiếng, nó được Hoàng Dật ngậm, nhảy qua một cành cây, bên tai là tiếng gió thổi gào thét, toàn bộ thế giới đều nhanh chóng lui về sau, dường như bay lên, xuyên qua giữa ánh trăng trong rừng.

Rốt cục, Hoàng Dật ngừng lại trên cành cây của một gốc cây hòe, nhìn chằm chằm phía dưới cành cây.

Phía dưới cành cây là một đám lợn rừng, hình thể lớn, nhưng thân thể không linh hoạt, đây là một loại con mồi không tồi. Hoàng Dật còn thiếu chút giá trị kinh nghiệm là thăng lên cấp 15, quyết định ở chỗ này luyện cấp.

Hoàng Dật đem mèo trắng nhỏ đặt ở chỗ lõm trên cành cây, khiến cho nó đứng vững ở đấy, sau đó nhảy xuống cành cây, dường như là một viên đạn pháo, lao vào thân của một con lợn rừng, móng vuốt vồ hai cái kéo ra hai đường vết thương...

Một đám lợn rừng nhất thời bị kinh động, đều công kích đến hướng Hoàng Dật, nhưng thân thể của Hoàng Dật linh hoạt không gì sánh được, xê dịch trên dưới, thoải mái tránh thoát đông đảo lợn rừng công kích. Tính linh hoạt linh miêu là đứng đầu, Hoàng Dật mấy ngày qua đã tiến bộ rất nhiều, không cần mở ra Thời Gian Chi Nhãn đều có thể dễ dàng đánh gục dã thú hung tàn như báo săn.

Hiện tại Hoàng Dật đã rất ít mở Thời Gian Chi Nhãn, buổi tối mèo trắng nhỏ sinh ra hắn chiến đấu rất lâu, Thời Gian Chi Nhãn cũng vẫn mở, giá trị năng lượng tiêu hao chỉ còn lại 1700 điểm. Giá trịnăng lượng hồi phục vô cùng chậm, cái này là con bài chưa lật, không phải vạn bất đắc dĩ không thể đơn giản sử dụng.

Thân thể mau lẹ của Hoàng Dật dịch chuyển dưới ánh trăng, nhanh đến hầu như thấy không rõ. Mèo trắng nhỏ đứng trên cao, vẻ mặt sùng bái nhìn chằm chằm Hoàng Dật dưới tàng cây, trong thế giới nho nhỏ củ nóa, mẹ là ôn nhu nhất trên thế giới, mà anh thì lại là lợi hại nhất trên thế giới.

Mười phút sau, Hoàng Dật đem con lợn rừng cuối cùng đánh gục, trên người nhất thời nổi lên một đạo kim quang, rốt cục đến cấp 15!

Đúng lúc này, hắn nghe được một tiếng hệ thống nhắc nhở:

【 hệ thống nhắc nhở 】: Hình thái linh miêu của bạn trưởng thành hoàn tất, hiện tại bắt đầu lột xác thành thú vương, cần một tiếng đồng hồ.

Tiếng nhắc nhở vừa dứt, cả người Hoàng Dật liền truyền đến một cơn đau, tựa như có một năng lượng không hiểu đang cải tạo thân thể hắn, thân thể hắn nhất thời không bị khống chế, ngã thẳng xuống mặt đất!

"Meo meo~" Mèo trắng nhỏ thấy thế, cuống quít chạy xuống, vươn đầu lưỡi liếm Hoàng Dật.

Lúc này Hoàng Dật đã không cách nào nhúc nhích, thậm chí ngay cả âm thanh đều không thể phát ra, đối với thân thể không có bất luận quyền khống chế gì. Hắn không có nghĩ đến, hệ thống dĩ nhiên còn có quy định lột xác! Hắn chỉ biết là mình cứ cách cấp 20 sẽ có một lần tiến hóa, nhưng không ngờ rằng lúc cấp 15 dĩ nhiên nhảy ra thêm vụ lột xác!

Nếu như có thể sớm biết chuyện lột xác lúc này, vậy hắn có thể sớm làm ra chuẩn bị, nhưng hắn căn bản là không dự liệu được sẽ xuất hiêjn chuyện lúc này, thoáng cái đã bị quá trình lột xác của hệ thống khống chế, chuyện xảy ra vô cùng đột ngột.

Cái này giống như đi trên đường dưới trời mưa, kết quả lại đột nhiên bị sét đánh chết, cũng là đột ngột như thế.

Hiện tại chỗ này là rừng cây buổi tối nguy cơ tứ phía, hắn không nhúc nhích nằm ở chỗ này, sợ là dữ nhiều lành ít.

Mèo trắng nhỏ thấy Hoàng Dật ngã xuống đất không nhúc nhích, không khỏi hoang mang lên, nó mở cái miệng nhỏ nhắn, muốn ngậm Hoàng Dật, thế nhưng thân thể nó quá nhỏ, căn bản không có khí lực, thử vài lần đều thất bại.

"Meo meo meo meo!" Mèo trắng nhỏ lo lắng kêu lên, đi vòng quanh Hoàng Dật hai vòng, sau đó nhanh chân chạy đến hướng chỗ của mèo mẹ, thân thể nhỏ rất nhanh biến mất trước mắt của Hoàng Dật.

Hoàng Dật có chút lo lắng, mèo trắng nhỏ chưa từng ở một mình trong rừng rậm, từ nơi này đến chổ của mèo mẹ rất xa, ít nhất có hơn mười phút lộ trình, không biết mèo trắng nhỏ có thể an toàn đến hay không.

Ánh trăng xuyên qua lá cây vụn vặt chiếu vào trong rừng cây, dòng suối nhỏ chảy róc rách, phương xa thỉnh thoảng có tiếng thú truyền đến, nguy cơ tứ phía.

Mèo trắng nhỏ ra sức chạy, ánh trăng nhàn nhạt chiếu vào thân thể nhỏ nhắn xinh xắn của nó, làm người thương tiếc. Nó vừa mới sinh ra không lâu, hơn nữa không có giống Hoàng Dật cần cù rèn luyện, thân thể vô cùng yếu, lùm cỏ trong rừng rậm khắp nơi trên đất, gai mọc thành bụi, chỉ chốc lát, nó cũng đã vết thương đầy mình, thân thể mềm mại đều là vết thương nhỏ, chảy ra nhè máu nhẹ, bộ lông màu trắng đầy vết máu loang lổ.

Nó chưa bao giờ ở một mình trong rừng rậm, nhưng lần này nó lại như quên tất cả nguy hiểm, kiên định chạy đến hướng mèo mẹ. Nó đi qua rừng cây rậm rạp, vượt qua dòng suối nhỏ róc rách, vượt qua khe núi thật sâu, nó không hề sợ âm thanh đập cánh của chim, không hề sợ bụi cỏ mọc đầy gai nhỏ, trái tim mảnh mai của nó tựa như đột nhiên trở nên cường đại lên.

Có thể, phương thức tốt nhất khiến cho một người trở nên cường đại, cũng là có một người muốn bảo vệ.

... xem tại truyenbathu.vn

Thời gian trôi qua từng giây, đêm tối trong rừng rậm này tràn ngập bầu không khí tiêu điều u ám, Hoàng Dật có chút lo lắng, không biết mèo trắng nhỏ có an toàn đến bên cạnh của mèo mẹ không.

Mà hắn hiện tại vẫn không nhúc nhích được ngã nằm trên đất, càng là dữ nhiều lành ít, nếu như lúc này có dã thú đến, vậy hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Hoàng Dật quyết định logout trước để tránh đầu sóng ngọn gió.

【 hệ thống nhắc nhở 】: Bạn hiện tại đang trong tình huống đặc thù, không cách nào logout bình thường, nếu như cưỡng chế logout, nhân vật của bạn sẽ biến thành trạng thái không người điều khiển, cực kỳ nguy hiểm, xin cẩn thận lựa chọn.

Âm thanh lạnh lùng của hệ thống phá vỡ ảo tưởng của Hoàng Dật, hắn chỉ có thể lẳng lặng đợi lột xác kết thúc.

Đúng lúc này, rừng cây phía trước đột nhiên nhoáng lên, trong khe mơ hồ để lộ ra một ít vảy cử động, phản xạ lại ánh trăng lạnh lẽo.

Ngay sau đó, một con rắn hổ mang trườn thân thể chậm rãi bò ra, mắt nhỏ nhìn chằm chằm Hoàng Dật, lưỡi rắn phun ra nuốt vào liên tục.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện